Chương 2009:
“Tôi nói cho các bạn biết, tôi chính là chỗ anh em lâu năm với bác sĩ Lâm kia đó! Bây giờ cậu ta chắc hẳn đang trong giai đoạn chuẩn bị, mọi người đừng nóng ruột! Đợi lát nữa tôi sẽ cho mọi người nhìn thấy bác sĩ Lâm! Chậc chậc chậc, các bạn thân mến!
Bác sĩ Lâm trong hiện thực thật sự còn đẹp trai hơn trong phim gấp một vạn lần! Nếu bạn muốn sinh khỉ con cho bác sĩ Lâm thì làm phiền hãy xếp hàng trước nha!”
Một người phát trực tiếp video ngắn, ăn mặc thời thượng, đang cầm di động đứng củ 2ns quay ở cửa lớn.
Ở hiện trường cũng có không ít người phát sóng giống như cậu ta.
Đám người vây xem nhiều không đếm xuể, cũng phải xếp hơn vài con phố.
Hiện trường ồn ào, còn náo nhiệt hơn cái chợ vỡ.
Két!
Lúc này, một chiếc Rolls-Royce Phantom đừng lại trước cửa lớn.
Đám người xung quanh đều nhìn về phía chiếc Phantom đó.
Chỉ thấy cửa xe mở ra, và rồi mấy bóng người bước xuống.
Một người trong số đó chính là Mã Hải!
“Mau nhìn kìa, là chủ tịch Long Quần chúng hô lên kinh hãi.
“Các bạn thân mến! Đã nhìn thấy chưa?
Là chủ tịch Long! Đại ca của tôi đấy! Muốn nhìn thấy tôi tiếp chuyện với đại ca thì hãy tặng quà đi nào, được ba trăm năm mươi triệu thì tôi sẽ đi tới để Long đại ca của tôi soi gương!”
“Ế? Được ba trăm năm mươi triệu rồi sao? Cái này… được rồi, nếu các bạn đã tiếp sức như vậy, vậy tôi cũng không thể sợ hãi được! Đi thôi!” Tải app truyện hola về đọc tiếp nhiều nhiều nhé!
Người phát trực tiếp đó nở nụ cười đắng chát, bất chấp khó khăn đi về phía Mã Hải.
Nhưng hiện tại nào đến phiên cậu ta đi qua đó? Một đám phóng viên đã sớm chen đến trước rồi.
“Các bạn thân mến, các bạn cũng nhìn thấy rồi đấy, đại ca của tôi thực sự quá bận!
Như vậy đi, đợi, đợi lát nữa, chờ đại ca của tôi có thời gian rảnh rỗi, tôi sẽ lại đi tìm anh ấy sau!” Người phát trực tiếp tìm đường lui.
Nhưng lời nói này vừa dứt, trong màn hình bình luận đã nổi lên một đống lời bình “đồ lừa đảo”, rất nhiều người hâm mộ còn thoát ra và báo cáo.
Người phát trực tiếp mặt xám như tro tàn, vội vàng tắt phát sóng.
Một bên khác, Mã Hải bị rất nhiều phóng viên vây quanh chật như nêm cối.
Các loại micro gắn logo hướng thẳng vào mặt ông ta.
“Chủ tịch Long, xin hỏi ông cảm thấy trận quyết đấu y thuật lần này, bác sĩ Lâm có bao nhiêu phần thắng?”
152 BNh 15 “Nghe nói đối phương là một người tới từ thôn y học cổ xưa nào đó, có y thuật vô cùng cao minh, bác sĩ Lâm có thể đối phó được thật sao?”
“Ông Long, có một tin tức nhỏ nói rằng trận đấu y thuật lần này có liên quan đến một vài dược phẩm vô cùng nguy hiểm, nên tính an toàn của trận quyết đấu sẽ là một vấn đề rất lớn, về điểm này thì ông có quan điểm thế nào?”
“Ông Long, liệu có xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong trận quyết đấu lần này không?
Và liệu nó có tạo ra thương tích nặng hay tử vong cho hai bên hay không?”
“Nếu có một bên bỏ mạng vì trận quyết đấu, vậy Dương Hoa và học viện phái Nam Y sẽ có biện pháp gì để đối phó?”
“Loại quyết đấu này sẽ xuất hiện ảnh ch 6/15 hưởng tiêu cực rất lớn sao?”
Đám phóng viên chen lấn nhau phát biểu những câu hỏi và quan điểm.
Mỗi một câu hỏi đều đánh thẳng vào lòng người.
Mã Hải liên tục xua tay: “Tôi không biết, tôi chẳng biết gì hết!” Rồi đi vào bên trong.
Người phía sau cánh cửa lớn vội vàng mở cửa ra.