Chương 2085:
Tiêu Tiến Đạt vốn không muốn tới.
Nhưng nếu không đến, chuyện này sẽ càng ầm ï hơn, đến lúc đó thân phận của anh sẽ bị lộ.
Càng nghĩ, chỉ có thể tới đây giải quyết, tốt nhất là nhân nhượng cho khỏi phiên phức.
Trong từ đường có bảy tám người của thôn Dược Vương.
Trong đó có một người, đúng là Vương Anh Dũng lúc trước! Tiết Đan Chỉ nhìn thấy, lập tức hiểu rõ mọi chuyện.
“Vương Anh Dũng, hóa ra là anh giở trò?”
Tiết Đan Chỉ nghiến răng kêu lên.
“Sư muội, những lời này của em là có ý gì? Cái gì mà là anh giở trò? Loại thuốc mà hai người hái căn bản không đúng, khiến sư đệ anh trúng độc, việc này giải quyết thế nào đây?” Vương Anh Dũng hừ lạnh nói.
“Cái gì?” Tiết Đan Chi vô cùng giật mình.
“Sư muội hái thuốc trở về, sao lại khiến sư đệ cậu trúng độc? Vương Anh Dũng, cậu còn nói không phải là cậu giở trò?” Phương sư tỷ hừ lạnh nói.
“Hừ, các người bớt nói dối đi! Phía trên đã dặn dò bảo Tiết Đan Chỉ đi lấy cây thuốc Đồng Khánh, kết quả là cô ấy không phải hái cây thuốc Đồng Khánh về, sư đệ tôi nghĩ lầm đây là cây thuốc Đồng Khánh, kết quả lấy đi nấu phục dùng, ngoài ý muốn trúng độc, sinh tử khó nói. Tôi đã tự mình chuẩn đoán bệnh, nếu qua một tiếng không giải được độc, sư đệ tôi sẽ phải chết không thể nghi ngờ! Đến lúc đó sư muội, hai người định ăn nói với thôn kiểu gì đây?” Vương Anh Dũng lạnh lùng nói.
“Cái gì? Nghiêm trọng như vậy sao?”
Đám Tiết Đan Chi, Phương sư tỷ vô cùng hoảng sợ.
“Sao thế? Còn tưởng là tôi đang lừa mọi người sao?” Vương Anh Dũng vung tay lên: “Nâng người tới đây.”
“Dạ, sư huynh!”
Người bên ngoài nâng cái cáng đi vào trong từ đường, đặt trước mặt mấy người.
Trên cáng là một đệ tử trẻ tuổi, gương mặt xám ngắt, hôn mê bất tỉnh.
Phương sư tỷ và Tuyết sư muội lập tức đi lên kiểm tra.
Một lát sau, Phương sư tỷ cau mày nói: “Tôi không biết cậu ta trúng độc gì, rất kỳ lạ!
Nhưng chắc chắn không phải do cây thuốc Đồng Khánh tạo ra.”
“Đây nhất định là quỷ kế của Vương Anh Dũng.
Mấy người phụ nữ âm trầm trao đổi, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Nếu là Vương Anh Dũng cố ý dùng thuốc, vu oan cho sư muội, chúng ta chắc chắn sẽ không thể làm gì được, dù sao ba cậu ta cũng là nhị trưởng lão “Làm sao bây giờ?”
“Đừng vội.”
Phương sư tỷ và mấy người trao đổi ánh mắt, đứng dậy nói với Vương Anh Dũng: “Chúng tôi muốn gặp nhị trưởng lão!”
“Thật xin lỗi, ba tôi có việc, không rảnh gặp mấy người, chúng ta giải quyết việc này riêng đi” Vương Anh Dũng nói.
“Cậu muốn thế nào?”
“Tất nhiên là giải độc cho sư đệ tôi, việc này sẽ coi như xong, nhớ kỹ, các người chỉ có một tiếng!”
“Chúng tôi ngay cả độc này là gì đều không biết, trong vòng một tiếng chúng tôi giải độc cho cậu ta kiểu gì? Vương Anh Dũng, cậu đừng vòng vèo nữa, rốt cuộc là cậu muốn làm gì, nói thẳng ra đi!” Phương sư tỷ nghiến răng nói.
Vương Anh Dũng hơi nhếch miệng, mỉm cười nói: “Phương sư tỷ, tôi thật sự không biết chị muốn nói gì, nhưng mà trái lại tôi có thể giúp chị một việc, chỉ cho các chị một con đường sáng!”
“Đường sáng gì?”