Chương 2156:
“Các người đến đây giúp tôi bảo vệ thi thể của Tô Vũ Nhi, không cho phép ai đến gần cô ấy.” Sắc mặt Lâm Dương không chút thay đổi nói.
“Được”
“Sư huynh, ngài yên tâm.”
Mọi người nơm nớp lo sợ đến gần, ngay cả xưng hô cũng sửa lại, đối với Lâm Dương rất sợ hãi.
“Cậu không phải là Tiêu Tiến Đạt à?”
Lúc này bề trên lại một lần nữa lên tiếng, chỉ một câu đơn giản nhưng lại khiến cho mọi người khiếp sợ.
“Bề trên à, vì sao ngài lại nói như thế chứ?” Tô Bảo Minh ngạc nhiên không thôi.
“Đầu tiên bên phía ngũ trưởng lão Tôn Khải Phong này đột nhiên xuất hiện một thiên tài tuyệt thế đã khiến cho bản thân tôi có mấy phần nghi ngờ, hiện tại cậu ta lại sử dụng cấm thuật U Minh càng khiến tôi sinh nghỉ hơn, loại cấm thuật này không thể xuất hiện bên trong thôn Dược Vương của chúng †a được, nếu như là ngộ ra từ trên bia đá của †ổ tiên, như vậy dựa vào tính tình của tổ tiên thôn Dược Vương chúng ta, làm sao có thể đem loại cấm thuật có thể gây nên độc tính khủng bố này ghi lại trên tấm bia đá chứ?
Đây là loại chuyện không thể nào, nếu đã như thế thì có thể nói rõ, người này không phải là người của thôn Dược Vương chúng tai”
Bề trên bình tĩnh nói.
Câu nói này vừa vang lên, bầu không khí ở hiện trường trở nên sôi trào.
“Chuyện quái gì thế này? Tên Tiêu Tiến Đạt này là gian tế à?”
“Chuyện này rất có khả năng, tôi nhớ được trước kia tư chất của người tên Tiêu Tiến Đạt này rất bình thường, không tính là xuất chúng, làm sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy rồi?”
“Đúng đó, nếu như cậu ta có thể lĩnh hội y thuật trên bia đá, sao sớm không hiểu được, hết lần này đến lần khác lại là lúc này?”
“Nhất định người này có vấn đề!”
“Cậu ta là ai vậy?”
“Lá gan của người này đúng là không nhỏ đâu, lại dám tìm thôn Dược Vương của chúng ta để giễu võ dương oai.”
“Sau khi tìm hiểu rõ thân phận của cậu †a, nhất định phải diệt tộc, giết sạch tất cả những người có liên quan đến cậu ta.”
Mọi người bàn tán ầm ï.
“Các người đừng ồn ào nữa.”
Bề trên trầm giọng nói.
Hiện trường nhất thời trở nên yên tĩnh.
Đã thấy bề trên dùng tốc độ bình thường đi về phía Lâm Dương.
“Người này có dáng vẻ của Tiêu Tiến Đạt, tất nhiên là đã trải qua dịch dung, đợi bổn tọa bắt sống người này, sẽ vạch trần bộ mặt thật của cậu ta để thị chúng, các người sẽ biết rõ cậu ta là ai!”
Giọng nói vang lên, độc lực trên người bộc phát, cả người ông ta giống như độc vật vô cùng độc, xông về phía Lâm Dương.
“Tiêu sư đệ.”
Thủ Mệnh vội vàng la lên.
Giọng nói của anh không mang theo một xíu tình cảm nào.
Dưới chân Lâm Dương di chuyển, chưa đến một cái nháy mắt, Lâm Dương đã vọt đến trước mặt bề trên, một quyền đấm đến.
Bịch một tiếng, nắm đấm của hai người va chạm vào nhau, trực tiếp khiến cho một luồng sương độc màu đen kịt nổ tung ra, giống như nuốt chứng hai người bọn họ.
“Nghịch lưu thần châm Bề trên cũng không nói nhảm, gầm lên một tiếng, hai tay đồng thời chuyển động.
Lập tức nhìn thấy bên trong hai ống tay áo tung ra hàng trăm chiếc kim châm cứu, được bao bọc bởi một luồng khí lưu đồng loạt hướng về phía Lâm Dương.