Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2158



Chương 2158:

“Đó là do bên trong thể khí của cậu ta có độc.”

“Độc ư?” Tất cả mọi người đều cảm thấy giật nảy mình.

“Độc gì mà lại có công dụng đáng sợ như vậy chứ? Chỉ sợ cho dù là độc có tính chất ăn mòn mạnh nhất cũng không thể làm đến mức này được.”

“Bổn tọa không biết bên trong thể khí này rốt cuộc là loại độc gì, nhưng tên giả mạo Tiêu Tiến Đạt này, lúc này trên người cậu ta đều là độc, một châm vừa rồi của cậu ta đã hoàn toàn biến mình thành một độc nhân!”

Bề trên quát khẽ.

“Độc nhân?” Mọi người càng thêm hãi hùng khiếp vía.

“Chỉ là một châm mà thôi lại có thể đem tất cả cơ năng trong cơ thể mình nghịch chuyển… Thủ pháp như thế, quả thật là thông thiên, có thể xưng là cái thế.”

Tôn Khải Phong lẩm bẩm.

“Bề trên, ngài sao rồi, đã đỡ hơn chưa?”

Tô Bảo Minh lo lắng hỏi thăm.

“Sao bổn tọa lại xảy ra chuyện được chứ? Chỉ là chút độc nhỏ mà thôi, không thương tổn được đến bổn tọa!”

Bề trên lên tiếng, sau đó ông ta lấy một viên thuốc giống như đan dược từ trên người ra, bỏ vào trong miệng mình.

Đan dược nuốt xuống bụng, sắc mặt của bề trên lập tức tốt hơn nhiều.

“Có vẻ như tôi đã quá xem nhẹ cậu rồi!”

“Xem nhẹ ư? Ông có thể nhìn thấy rõ được tôi không?” Lâm Dương vừa nói xong, đột nhiên dưới chân lại di chuyển.

Rống!

Kỳ Lân lại một lần nữa được thì triển ra.

Nhưng lần này Kỳ Lân không còn đơn thuần chỉ là do khí hóa như trước, mà lần này Kỳ Lân đã thay đổi, rõ ràng là lấy khí độc ngưng tụ lại.

Một độc Kỳ Lân giống như thái sơn áp đỉnh nhào thẳng về phía bề trên.

Sắc mặt của bề trên ngưng trọng, ông ta dốc hết sức vào song chưởng của mình, đánh vào hư không, hóa thành tấm chắn lớn để chống đỡ.

Bịch một tiếng.

Độc Kỳ Lân va chạm vào tấm khí chắn kia, phát ra một tiếng nổ tung.

Một lượng lớn sương độc bay ra bốn xung quanh.

Thủ Mệnh, Hùng Khải Uy quá sợ hãi, dẫn dắt mọi người nhanh chóng lùi lại.

“Rút lui!”

Tất cả các trưởng lão đều la hét thê lương, dẫn theo đệ tử của mình rút lui.

Mấy người của thôn Dược Vương còn chưa kịp phản ứng, chờ đến khi bọn họ lấy lại tinh thần thì đã không còn kịp nữa.

Khí độc đã cắn nuốt hết.

“ÁI” Mấy người phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Nhưng không kêu được mấy lần đã im bặt…

Mọi người biết chỉ sợ cái này không phải là do bị độc khí làm.

Chờ lùi lại đến ngoài thôn, tất cả mọi người mới dừng lại.

2 NI 10/12 Khí độc chậm rãi tản đi.

Những người bị cắn nuốt trước đó quả nhiên là đã là cái xác không hồn, chỉ còn lại chút cặn mà thôi.

Về phần Lâm Dương, anh vẫn bình thường không một xíu tổn tại gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.