Chương 2201:
“Cho đến bây giờ, cho dù chúng ta có làm gì, Trường Cổ cũng không chịu thua! Vậy thì cứ chủ động thôi, tập đoàn Dương Hoa của chúng ta không thể bị động như thế nữa!”
Sắc mặt Lâm Dương không chút thay đổi, anh đứng dậy nói.
“Thầy, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
“Thông báo cho Kỳ Vân, bây giờ theo tôi đến học viện phái Nam Y! Tôi muốn đoạt lại mảnh đất đó
“Cái gì? Bác sĩ Lâm chưa chết sao?”
Trong một căn phòng tối tăm, chén trà trên tay một người đàn ông hơi còng run lên, nước trà nóng văng trúng lên tay ông ta, nhưng ông ta cũng không để ý lắm mà trừng †o mắt nhìn gương mặt khó coi của Lã Tiến Vũ trước mặt, sự khiếp sợ không cách nào che dấu được.
“Đúng vậy thưa hội trưởng, tôi cũng cảm thấy rất khiếp sợ!” Lã Tiến Vũ phía dưới cũng lắc đầu nói.
“Chắc chản không nhìn nhầm chứ?”
“Tuyệt đối không nhìn nhầm! Bác sĩ Lâm ngồi cách tôi không xa lắm, mặc dù Lã Tiến Vũ tôi năm nay cũng đã sáu mươi rồi nhưng mắt vẫn chưa bị hoa!”
“Thật kỳ quái!” Ông cụ hít một hơi, trong mắt lộ vẻ ngạc nhiên: “Trước mắt mọi người, bác sĩ Lâm đã dùng châm nghịch chuyển, thông thường thì sau khi sử dụng châm nghịch chuyển thì di chứng còn lại sẽ khiến cậu ta đi đời nhà ma, vì sao… Cậu ta vẫn còn sống chứ?”
“Hoặc có thể Lâm Dương này đã dùng bí kíp gì đó để chữa trị di chứng trên người mình!” Lã Tiến Vũ trầm ngâm một lát nói tiếp: “Dù sao bác sĩ Lâm biến mất một thời gian, không biết là đi đâu! Hoặc có lẽ cậu ta trốn đi đâu đó để chữa thương cũng nên!”
“Gần đây không phải có tin đồn Thôn Dược Vương bị kẻ nào đó ăn trộm hay sao?
Lễ nào chuyện này có liên quan đến bác sĩ -. 2n0 Lâm, hơn nữa tôi nhận được tin, dạo gần đây thôn dược vương không được bình yên lắm!
Không biết chừng chuyện này là do bác sĩ Lâm giở trò.” Hội trưởng kia khàn giọng phân tích.
“Hội trưởng, cho dù thế nào thì bác sĩ Lâm còn sống đã hoàn toàn gây rối cho kế hoạch của chúng ta. Năng lực của người này không hề tâm thường, nếu cậu ta đối đầu với Phái Cổ (Trường Cổ) của chúng ta, chỉ sợ chúng ta sẽ phải chịu nhiều tổn thất!” Lã Tiến Vũ chắp tay nói.
“Ý của ông là…”
“Những việc trước kia chúng ta đã làm với dương hoa, bây giờ muốn bắt tay giảng hòa với bác sĩ Lâm là không thể. Đã thế chúng ta sẽ ra tay trước! Tranh thủ tiêu diệt Lâm Dương!” Trong mắt Lã Tiến Vũ xẹt qua sát ý.
25 BI 30 Hội trưởng không nói gì, suy nghĩ sâu xa.
Một lúc sau, ông ta nói: “Tôi sẽ viết ngay một bản báo cáo nộp lên cấp trên, nhờ cấp trên phái người đến đối phó với Lâm Dương, giống như ông đã nói, sẽ áp dụng một chút thủ đoạn cực đoan! Dù sao thua cũng không sao cả, chỉ cần có thôn dược vương ở đó, chẳng qua…Chúng ta và thôn dược vương cùng nhau chia sẻ bác sĩ Lâm!”
“Đây cũng là ý của tôi, hội trưởng!” Lã Tiến Vũ cười nói.
Tên họ Lâm này đắc tội với thôn dược vương, lại đâm đầu vào phái cổ, đây khác gì đi tìm cái chết chứ?
Phái cổ không có lý do gì phải khiêm tốn cả, muốn đánh là đánh!
“Được, vậy trước tiên ông hãy đi bố trí đi!
Tôi phải ở đây viết báo cáo!” Hội trưởng nói.
2s NI .no “Hội trưởng, bố trí gì chứ? Tôi hẳn là nên trực tiếp đi giải quyết chuyện này! Tôi đoán bác sĩ Lâm vừa về Giang Thành, chân vẫn chưa đứng vững. Thời điểm này là cơ hội tốt nhất, nếu cậu ta quay về tập hợp đảo Tiêu Sầu, Kỳ Lân Môn và các cao thủ khác thì đổi lại là chúng ta sẽ phải ứng phó với một đại đội lớn.”
Lã Tiến Vũ nói.
Hội trưởng lại suy nghĩ tiếp, gật đầu: “Ông nói cũng đúng! Đã vậy tôi lập tức tập hợp người cho ông! Ông lập tức đi Giang Thành, ở đây tôi sẽ xin cấp trên, tôi nghĩ cấp trên sẽ không phản đối đâu!”