Chương 2218:
Người ở hai bên trái phải lập tức tiến lên muốn bắt Lâm Dương.
“Khốn nạn Ông cụ Hứa giận tím mặt, vỗ mạnh xuống bàn trà, đứng bật dậy hét to: “Lôi Bằng Sơn! Cậu có ý gì? Thật sự không để lão già này vào mắt sao?”
“Ông cụ Hứa, tôi đã đủ nể mặt ông rồi!
Nhà họ Hứa các ông đừng rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!” Lôi Bằng Sơn cũng tức giận, quát to.
“Cậu… Người đâu! Người đâu!” Ông cụ Hứa giận tím mặt, liên tục gào thét.
Một lát sau, nhà họ Hứa đến không ít người, trực tiếp vây quanh đại sảnh nước không thấm qua được.
Lôi Bằng Sơn nhìn một vòng xung quanh, khóe miệng hơi nhếch lên.
“Xem ra hôm nay nhà họ Hứa muốn so chiêu với Bằng Sơn này rồi…”
“Không không không, cậu chủ Sơn, ông cụ nhà chúng tôi không có ý này, cậu trăm ngàn lần đừng hiểu lầm!”
“Sao nhà họ Hứa chúng tôi có thể cản trở cậu được?”
“Tỉnh Quảng Liễu này còn phải dựa vào cậu và ba cậu chiếu cố nhiều hơn đấy!”
Thân thích nhà họ Hứa mặc kệ, vội vàng đứng ra cười nói.
Bọn họ sẽ không như ông cụ Hứa, vì một đứa cháu ngoại vô dụng mà đắc tội nhân vật hiển hách như thế.
“Các người làm gì thế?” Ông cụ Hứa tức tới mức dựng râu trừng mắt.
“Ba! Ba bớt tranh cãi không được sao?”
“Vì một tên Lâm Dương, góp nhà họ Hứa chúng ta vào, có đáng sao?”
Đám con cháu của ông cụ Hứa nhao nhao khuyên nhủ.
“Đúng vậy, ba, con làm mẹ vợ đều không để ý, ba để ý làm gì? Huống chỉ nhà họ Lôi sắp là nhà có thân phận năng lực ở tỉnh Quảng Liễu, không phải là ba rất rõ sao?
Chẳng lẽ ba hi vọng nhà họ Hứa chúng ta đối địch với nhà họ Lôi à?” Hứa Ngọc Thanh hừ nhẹ một tiếng, nói với ông cụ Hứa.
“Lão đại Bằng Sơn?”
Lâm Dương suy nghĩ một lát.
Trước đây anh tới tỉnh Quảng Liễu, đúng là chưa bao giờ nghe thấy cái tên này, xuất hiện đâu ra thế?
“Các người có ý gì? Bảo lão già này trơ mắt nhìn người khác bắt nạt người nhà chúng ta, tôi chỉ có thể nhìn sao? Tôi không nhịn được! Cậu ta muốn đánh thì đánh, nhà ‘A: 10/12 họ Hứa tôi không sợi” Gương mặt ông cụ Hứa đỏ bừng, vô cùng kích động gào rống.
Tính tình ông ta vốn cứng rắn, hay bao che khuyết điểm, sao có thể dễ dàng tha thứ chuyện như thế?
“Hứa Minh Tùng, ông thực sự tưởng rằng Lôi Bằng Sơn tôi sợ ông sao?” Lôi Bằng Sơn giận tím mặt, trầm giọng quát.
“Tôi biết cậu không sợ tôi, nhưng tôi phải cho cậu hiểu rõ, người nhà họ Hứa tôi không dễ bắt nạt! Bây giờ tôi cho cậu 10 giây, lập tức dẫn theo người của cậu cút đi! Nếu trong mười giây cậu còn chưa đi, vậy đừng trách tôi không khách sáo!” Ông cụ Hứa đẩy người khuyên can bên cạnh ra, quát lớn.
Những lời này vang lên, toàn bộ người nhà họ Hứa u mê.
“Ba! Ba đang nói gì thế?” Con trai cả Hứa Kiệt thiếu kiên nhẫn trước tiên, vội vàng ngăn cản ông cụ Hứa đang kích động.
“Ba, ba già rồi nên hồ đồ hả? Những lời này mà ba dám nói? Ba muốn hại nhà họ Hứa chúng ta à?” Con trai thứ hại Hứa Hoa Ca cũng nổi giận đùng đùng nói.
“Nhanh, nhanh đi đẩy mẹ ra, ba điên rồi, nhanh gọi mẹ ra, bảo mẹ khuyên nhủ ba!”
Hứa Ngọc Thanh không quan tâm, lớn tiếng quát to.
Hiện trường trở nên hỗn loạn.
“Ba không điên! Ba cũng không hồ đồ!