Chương 2316:
Lâm Dương muốn làm gì thế?
Bình nứt không sợ bể sao?
Tính toán đợi chết?
Mặc kệ rồi.
Chỉ cần có thể giết bác sĩ Lâm, chuyện gì cũng đáng.
Công Tôn Đại Hoàng nghĩ.
Nhưng một giây sau, trong đôi mắt Lâm Dương đột nhiên lóe ra tia sáng màu đỏ, sau đó thành trắng, vầng sáng kỳ lạ tỏa từ trong cơ thể anh ra.
Độc long đang xông tới hoàn toàn bị vầng sáng kia hấp thu, kéo vào trong cơ thể Lâm Dương.
Thấy cảnh này, đại não của Công Tôn Đại Hoàng lập tức trống rỗng.
“Đây là… Thương Ám Huyền Thể?”
Ông ta lẩm bẩm, giống như mất hồn, run run nói: “Làm sao có thể? Làm sao có thể?
Cậu… Chẳng lẽ cậu còn có cơ thể loại này?”
“Đúng vậy.” Lâm Dương lạnh nhạt nói, mái tóc anh màu bạc dài tới tận hông, như thiên thần hàng lâm.
“Cậu căn bản không sợ độc, hóa ra cậu đang lợi dụng tôi… Dùng độc công của tôi…
Giúp cậu mở ra Thương Ám Huyền Thể?”
Công Tôn Đại Hoàng run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Ông ta vẫn luôn thiết kế giết Lâm Dương, nhưng chưa từng nghĩ tới, mình sớm đã rơi vào trong mưu kế của đối phương.
Thương Ám Huyền Thể đã mở, Phái Cổ…
Ngăn cản kiểu gì đây?
Cho đến lúc này Công Tôn Đại Hoàng mới hiểu, ngay từ đầu vị bác sĩ Lâm này đã không sợ độc của ông ta.
Từ đầu tới cuối, bác sĩ Lâm đều chỉ giả vời Huyền Độc Long Công của ông ta vừa xuất hiện, bác sĩ Lâm đã có kế hoạch, kế hoạch lợi dụng Huyền Độc Long Công mở Thương Ám Huyền Thể.
Công Tôn Đại Hoàng biết Thương Ám Huyền Thể.
Cho dù đây chỉ là một loại thể chế trong truyền thuyết, nhưng ông ta cảm thấy loại thể chế này thật sự tồn tại, bởi vậy đã tìm rất nhiều tư liệu và bút ký.
Nếu Lâm Dương có thể lợi dụng Huyền Độc Long Công của mình thôi động Thương Ám Huyền Thể, vậy có ý nghĩa đây không phải là lần đầu tiên anh sử dụng loại thân thể này.
Dù sao điều kiện mở loại thể chế này rất hà khắc.
Nhưng nếu mở ra… Thì không thể đỡ được.
Công Tôn Đại Hoàng lấy lại tinh thần, nhìn Lâm Dương lúc này đã thay đổi, sắc mặt ông ta rất khó coi, không ngừng lùi về sau, trong đôi mắt đều là kiêng kị.
Còn những người còn lại, đã sớm ngây ra như phỗng.
“Thương Ám Huyền Thể…” Đây không phải là lần đầu tiên Thủ Mệnh thấy Lâm Dương biến hóa như vậy, tóc bạc mắt đỏ, giống như ma thần.
Thôn Dược Vương bị giết, cũng là thúc đẩy dưới sự giúp đỡ của vóc dáng này.
“Bác sĩ Lâm, đây là thực lực chân chính của anh sao?” Đôi mắt Bạch Thiếu Quân mở †o, nhìn Lâm Dương lúc này, lẩm bẩm nói.
Rầm!
Lúc này, có tiếng bay lên cao vang lên.
Chỉ thấy Công Tôn Đại Hoàng đột nhiên vươn người nhảy lên, bỏ chạy về phía xa.
“Ông ta muốn chạy trốn!” Bạch Thiếu Quân la lên.