Chương 2318:
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết truyền từ trong miệng Công Tôn Đại Hoàng ra.
Chỉ thấy cánh tay trái của ông ta bị chùm “… 8/14 †ia sáng khí độc xuyên qua, một cái động khủng bố xuất hiện trong tầm mắt.
Mà độc lực chỗ vết thương bắt đầu lan ra bốn phía, muốn ăn mòn cả cánh tay ông ta, cốt nhục nhanh chóng hòa tan, lượng lớn máu loãng tràn ra.
Công Tôn Đại Hoàng giật mình sắc mặt thay đổi, nhìn độc lực đang lan tràn trên tay mình, lúc này nghiến răng một cái, tay phải ấn chặt bả vai trái, kéo mạnh một cái.
Xoet!
Cả cánh tay bị ông ta kéo xuống!
Máu tươi phun ra như vòi nước.
Nhưng Công Tôn Đại Hoàng không có thời gian cầm máu, chịu đựng đau đớn kịch liệt, xông về trước giống như điên rồi.
Ông ta nhân cơ hội kích hoạt tiềm lực toàn thân chạy trốn, huyết quản, gân mạch, huyệt vị trên hai chân chậm rãi được kim châm cứu đâm vào. Bởi vì tác dụng của kim châm cứu, bắp thịt trên hai chân sưng to, gân mạch sưng tấy, sưng giống như chân tượng, chạy trốn gần như không thấy bóng dáng.
Cho dù lúc này Lâm Dương mở Thương Ám Huyền Thể, nhưng tốc độ không chiếm được nhiều tiện nghỉ trên người Công Tôn Đại Hoàng.
Dù thế nào cũng là người đứng đầu Phái Cối “Ngài Bạch Thiếu Quân! Bây giờ nên làm gì đây?
Thấy Lâm Dương đuổi theo Công Tôn Đại Hoàng rời đi, Thủ Mệnh lo lắng hỏi.
“Hừ, cô nên quan tâm mình thì hơn! Loại =-. 10/14 chiến đấu này, không phải cô có thể hỏi được!” Bạch Thiếu Quân lạnh nhạt nói, hai chân đạp lên lá cây, đuổi theo.
Thủ Mệnh nhíu mày, cũng vội vàng đuổi theo.
Hai người một trước một sau, trực tiếp chạy ra khỏi đầm Ám Long.
Đoạn đường này khí độc đều bị bọn họ xua đi, độc vật ẩn nấp trong chỗ tối ngửi được khí độc trên người hai người, sợ tới mức hốt hoảng bỏ trốn.
Rầm!
Một cây đại thụ bị đụng gấy.
Sau đó thấy được Công Tôn Đại Hoàng nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi đầm Ám Long.
Đám người bên ngoài đầm Ám Long ở -. 1/4 trong tối đợi thấy thế, vô cùng sợ hãi.
“Ai vậy?”
“Sao lại thế này?”
Không ngừng có tiếng kêu kinh hãi vang lên.
Có người nhận ra thân phận của Công Tôn Đại Hoàng, lúc này kêu lên: “Là ngài Công Tôn người phát ngôn của Phái Cổ!”
“Ngài Công Tôn, ngài làm sao thế?”
“Không sao chứ ngài Công Tôn?”
Một số người muốn lấy lòng Công Tôn Đại Hoàng, vội vàng xông lên nâng ông ta.
Công Tôn Đại Hoàng thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi, gương mặt tái nhợt.
Nhìn thấy mọi người quan tâm mình như thế, đôi mắt Công Tôn Đại Hoàng khẽ đảo, vội vàng nắm lấy người bên cạnh trầm giọng nói: “Tôi bị tiểu nhân ám toán! Chư vị giúp tôi với!”
“Tiểu nhân ám toán?”
Mọi người ngạc nhiên.
“Lã Tiến Vũ của Phái Cổ phản bội tôi, hạ độc hại tôi, tôi giết chết Lã Tiến Vũ, không ngờ Lã Tiến Vũ còn có đồng bọn, tuy thực lực của đám đồng bọn này không mạnh, nhưng tôi trúng độc nặng, không thể tái chiến, nếu chư vị có thể giúp tôi ngăn cản kẻ địch phía sau, ngày sau Công Tôn Đại Hoàng tôi tất sẽ hậu tại”
“Cái gì? Vậy mà còn có chuyện như thế?”