Chương 2320:
Là sắt thép sao?”
“Đao kiếm đều không có tác dụng với cậu ta?”
Tiếng kêu kinh hãi không đứt bên tai.
Người nắm kiếm cũng choáng váng, mở to đôi mắt nhìn kiếm bị gãy, lại nhìn người đàn ông tóc bạc, trên mặt tràn ngập sợ hãi.
Lúc này người đàn ông tóc bạc chế trụ cổ tay anh ta, hơi dùng lực.
Răng rắc.
Tiếng xương cốt gãy truyền ra.
“ Á1”
Người đàn ông cầm kiếm kia phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, nhưng tiếng kêu không liên tục được lâu, toàn thân lại run lên bân bật.
Cúi đầu nhìn, mới thấy người đàn ông bẻ gấy cổ tay anh ta, nắm lấy kiếm bị gấy đâm mạnh vào tim anh ta.
Người đàn ông còn chưa kịp rên rỉ, đã ngã xuống đất chết đi.
Mọi người còn lại sắp bị dọa điên rồi.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Cuối cùng có người cảm thấy không đúng lắm, vội vàng gào thét.
Sở dĩ những người này quyết tâm cản giúp Công Tôn Đại Hoàng, là vì lấy lòng Công Tôn Đại Hoàng.
Nếu lời nói của Công Tôn Đại Hoàng là thật, đối phương ám toán ông ta, hơn nữa thực lực không mạnh, trái lại bọn họ nguyện ý ra tay.
Nhưng chỉ sợ thực lực của đối phương mạnh hơn Công Tôn Đại Hoàng.
Nếu đối phương không ám toán Công Tôn Đại Hoàng, mà đánh bại chính diện, đánh thành trọng thương… Vậy bọn họ dám ở đây ngăn cản, không phải là đang chịu chết sao?
Có thể khiến Công Tôn Đại Hoàng chật vật, chạy mất dép như thế, thật sự là người mạnh cỡ nào?
“Nói không chừng chúng ta bị lừa rồi, chúng ta bị Công Tôn Đại Hoàng coi là vật hi sinh rồi!”
Một người run run kêu lên.
“Thực xin lỗi, mong ngài tha thứ cho chúng tôi!”
“Tôi… Tôi biết sai rồi, ngài tha cho tôi đi!”
“Tha mạng!”
Mọi người biết được mình không phải là đối thủ của người đàn ông tóc bạc này, lúc này quỳ xuống đất kêu lên.
Người đàn ông tóc bạc nhìn đám người trước mặt, giơ tay lướt một cái.
Xì xì!
Toàn bộ cổ của đám người này bị cắt đứt.
Trong thời gian ngắn trên đất nằm hơn mười thi thể.
Không nể mặt!
Người xung quanh sợ tới mức vội vàng lùi về sau.
“Không đánh lại mới cầu xin tha thứ, nếu tôi không phải đối thủ của mấy người, mấy người sẽ tha cho tôi sao?” Vẻ mặt người đàn ông tóc bạc không đổi nói.
Mọi người sợ hãi, không dám lên tiếng.
Người đàn ông tóc bạc nhìn phía xa, chỉ thấy xe của Công Tôn Đại Hoàng chạy không lâu, lại quay trở về, đỗ cách đầm Ám Long không xa.
Công Tôn Đại Hoàng…
Vậy mà không chạy?