Chương 2323:
“Tôi nghĩ, hẳn là bọn họ không sợ tôi.”
Lâm Dương cười nói.
Bạch Thiếu Quân bất chợt ngẩng đầu, nhìn chằm chằm anh: “Bác sĩ Lâm, anh muốn làm gì?”
“Anh nói xem, nếu tôi tàn sát toàn bộ người của Phái Cổ, chôn vùi Phái Cổ lần nữa, như vậy bây giờ… Còn ai dám chọc tôi nữa không?” Lâm Dương nheo mắt, hung dữ nói.
Mọi người kinh hãi.
“Anh… Điên rồi à?” Bạch Thiếu Quân ngây ra như phỗng.
“Tôi diệt thôn Dược Vương! Quá khiêm †ốn, không có người biết được! Cho nên mọi người không sợ tôi! Vậy bây giờ tôi sẽ phách lối một chút, nói cho mọi người biết, kết cục đối nghịch tôi là gì? Bạch Thiếu Quân!”
: 940 “Có… Có chuyện gì?”
“Anh mang theo di động không? Anh có thể quay video lại, nói dùm với mọi người chuyện xảy ra ở đây, tôi muốn khiến mọi người sợ tôi!” Lâm Dương hung dữ nói.
Đây là ý nghĩ điên cuồng cỡ nào?
Vẻ mặt Bạch Thiếu Quân khó mà tin.
Người ở bốn phía cũng trợn to mắt nhìn anh.
Điên rồi!
Bác sĩ Lâm đây là điên rồi!
Vậy mà anh cảm thấy một mình mình có thể diệt Phái Cổ?
Rốt cuộc là trong đầu anh nghĩ gì thế?
“Khoác lác! Khoác lác! Cậu chỉ có một mình mà đòi diệt cả Phái Cổ tôi ư? Cậu nghĩ Phái Cổ tôi không người à?” Công Tôn Đại Hoàng lạnh lùng hét to, trong mắt đều là tức giận.
Đã là lúc này rồi Lâm Dương còn dám làm càn như vậy, sao ông ta có thể không buồn bực chứ?
“Bác sĩ Lâm, anh nhanh đi đi! Đừng kích động!” Bạch Thiếu Quân la lên.
Rất nhiều người đều nhận ra Bạch Thiếu Quân, thấy Bạch Thiếu Quân gọi người này là bác sĩ Lâm, những người đó lập tức hiểu rõ Công Tôn Đại Hoàng thật sự coi bọn họ là vật hi sinh, người trước mặt đúng là bác sĩ Lâm.
Nhưng Phái Cổ dốc hết toàn lực muốn giết bác sĩ Lâm.
Hôm nay bác sĩ Lâm sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Mọi người đâu dám đối nghịch với Phái Cổ? Tất nhiên là đứng bên Phái Cổ rồi.
“Sao thế? Anh không nguyện ý nghe theo tôi sao?” Lâm Dương nghiêng đầu nhìn Bạch Thiếu Quân hỏi.
“Chuyện này…”
Bạch Thiếu Quân không biết nên nói gì cho phải.
Lâm Dương gật đầu: “Được rồi, một khi đã như vậy, vậy tôi bắt Công Tôn Đại Hoàng, sau đó chúng ta lại mở phát sóng trực tiếp đi!”
Sau khi nói xong, Lâm Dương bất chợt quay đầu, xông về phía Công Tôn Đại Hoàng.
“Giết cho tôi!”
Công Tôn Đại Hoàng gầm nhẹ.
“Bắt bác sĩ Lâm!”
“Giết!”
Người ở bốn phía gào thét, nhao nhao xông về phía Lâm Dương.
Đám người giống như sóng lớn, thế không đỡ nổi, càng bao la hùng vĩ.
Vẻ mặt Bạch Thiếu Quân căng thẳng, nắm chặt tay lại nhưng không di chuyển.