Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2329



Chương 2329:

“Vừa rồi là gì thế?”

Mọi người vội vàng nhìn đám người kia.

Mới phát hiện bóng người bay từ trong -. i2 sương băng ra… Rõ ràng là một thành viên của Thất Thập Nhị Địa Sát!

Người này đã chết.

Nửa người dưới của ông ta hoàn toàn bị ăn mòn hầu như không còn, chỉ còn lại mấy cục xương, tuy nửa người trên hoàn hảo, nhưng chỗ mi tâm có một lỗ thủng, đây là vết thương trí mạng, nhìn độ lớn nhỏ của lỗ thủng, giống như dùng tay đâm trúng.

“Hả?”

Mọi người xung quanh vô cùng sợ hãi.

“Làm sao có thể?”

Công Tôn Đại Hoàng cũng trợn tròn mắt, vội vàng nhìn bên trong sương mù.

Chỉ thấy trong sương mù băng vang lên từng tiếng kêu, sau đó là âm thanh đại đao múa loạn.

Công Tôn Đại Hoàng lập tức biết được gì đó, vội vàng la lên: “Tam Thập Lục Thiên Cương! Nhanh đi trợ giúp Thất Thập Nhị Địa Sát! Phải gi3t ch3t bác sĩ Lâm kia! Nhất định phải gi3t ch3t cậu ta!”

“Tuân mệnh!”

Tam Thập Lục Thiên Cương lập tức chạy vào trong sương mù.

Nhưng khi bọn họ vừa định đi vào trong sương mù, tiếng chém giết trong sương mù đột nhiên biến mất vô tung, trở nên vô cùng yên tĩnh.

“Hửm?”

Tam Thập Lục Thiên Cương bất chợt dừng lại, trợn to mắt nhìn bên trong.

Người ở bốn phía cũng cảm thấy không ổn, toàn thân cả đám căng lên, hết hồn nhìn bên trong sương mù băng.

Lúc này một làn gió mát lướt qua, thổi tan sương mù băng.

Cảnh tượng trong sương mù băng cũng xuất hiện trước mặt mọi người.

Chỉ liếc mắt một cái, tất cả mọi người rung động rồi.

Chỉ thấy trong sương mù băng có một người đàn ông tóc bạc như ma thần đang đứng, mà Thất Thập Nhị Địa Sát kia, toàn bộ đứng bên cạnh anh, cả đám giống như pho tượng không nhúc nhích chút nào.

Một lát sau.

Rầm rầm…

Đầu của Thất Thập Nhị Địa nhao nhao rơi khỏi cổ, quay cuồng trên đất, tất cả đều chết đi.

Thất Thập Nhị Địa, toàn quân bị diệt.

Mọi người quên cả thở, đầu óc đều trống rỗng.

Mỗi người của Phái Cổ, lúc này trong đầu đều bị sợ hãi vô tận bao phủ.

Thậm chí ngay cả Bạch Thiếu Quân và Thủ Mệnh… Đều cảm thấy trong lòng lạnh lễo…

“Ngài Công Tôn!”

Tam Thập Lục Thiên Cương dẫn đầu hét †o một tiếng, lại run rẩy lùi về phía sau.

Công Tôn Đại Hoàng thấy thế, lập tức hét †o: “Các người làm gì đấy? Ai cho các người lùi về phía sau? Lên! Lên cho tôi! Giết người kia! Giết cậu ta cho tôi!”

“Nhưng mà… Ngài Công Tôn…”

“Các người nếu không có ai lên, thì người đó sẽ thành phản đồ của Phái Cổi! Tôi nhất định sẽ khiến người đó chết không toàn thây!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.