Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2331



Chương 2331:

Lúc này Lâm Dương xoay người, tránh đi những kim châm cứu này.

Anh tin những kim châm cứu này không đâm vào da thịt mình được, nhưng dù sao cũng là tử huyệt, phải cẩn thận một chút.

Nhưng mà ngay lúc anh né tránh, những người còn lại đã tới gần, đủ loại binh khí như đao kiếm chứa kịch độc chém về phía anh.

Đội cấm vệ này dựa vào rất gần, ít cho Lâm Dương không gian hoạt động.

Đủ loại tấn công như mưa rơi hàng lâm lên người Lâm Dương.

Nhưng thân thể Tiên Thiên Cương quá khủng bố, những đao kiếm này căn bản không làm gì được anh! Cho dù là thanh kiếm khủng bố đặc biệt tới mấy, cũng chỉ để lại dấu vết rất nhạt trên người Lâm Dương: Đôi mắt đội cấm vệ hung dữ, nhưng không dừng tay.

Công Tôn Đại Hoàng ở phía sau không cho phép bọn họ dừng tay!

Bọn họ tuyệt đối phục tùng và trung thành với Công Tôn Đại Hoàng!

Công Tôn Đại Hoàng muốn người này chết, trừ phi bọn họ chết, nếu không bọn họ sẽ không ngừng chiến đấu.

“Các người, thật sự không sợ diệt vong sao?”

Chống đỡ công kích vô tận Lâm Dương bất chợt ngẩng đầu, nhìn mọi người ở bốn phía.

“Giết!”

Mọi người gầm thét, thế tấn công càng lúc càng hung mãnh!

Lâm Dương cũng tức giận rồi, hai tay vung lên, quét ngang đám người xung quanh.

Lực lượng hung hãn mãnh liệt giống như sấm sét giống như hồng thủy, đánh mạnh lên cơ thể người bên cạnh, cơ thể những người đó như cây cối khô vỡ ra, trực tiếp vặn vẹo gãy ra, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

Mà cùng thời gian đó, cơ thể Lâm Dương trào ra lượng lớn sương mù màu đen, những sương mù này khuếch tán ra bốn phía.

Rõ ràng là khí độc.

Lực lượng của Thương Ám Huyền Thể đã được phóng thích ra hết cả rồi!

Nhưng mà… Những người này đều là dược nhân, cơ thể bọn họ có năng lực miễn độc rất mạnh, bởi vậy những khí độc này tạm thời không gi3t ch3t bọn họ.

“Hừ! Bác sĩ Lâm, cậu nghĩ đội cấm vệ của tôi là con chó con mèo sao? Bọn họ không sợ khí độc của cậu đâu, tôi xem cậu gi3t ch3t bọn họ kiểu gì!” Công Tôn Đại Hoàng lạnh lùng nói.

Lâm Dương không nói, tiếp tục phóng thích khí độc.

Một lát sau, tất cả người của đội cấm vệ bị khí độc bao phủ.

Mọi người không thấy rõ tình hình bên trong, chỉ thấy một bóng người loanh quanh bên trong.

“Ngài Công Tôn, chúng ta nhất định phải phái người trợ giúp qua đó!”

Người bên cạnh nói nhỏ.

“Khí độc kia cường thịnh như vậy, ai dám tới gần? Chúng tôi không phải là dược nhân, qua đó chỉ có chịu chết!”

“Vậy nên làm thế nào đây?”

“Thân thể Tiên Thiên Cương của bác sĩ Lâm quá khủng bố, thông thường rất khó kích phá.”

Người của Phái Cổ liên tục thở dài.

Công Tôn Đại Hoàng cũng híp mắt lại, nhỏ giọng nói: “Đừng nên kinh hoảng, thân thể Tiên Thiên Cương này, không phải là vô địch chân chính!”

“Những lời này của ngài Công Tôn là có ý gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.