Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2403



Chương 2403:

“Thông… thông đồng với địch? Thưa thầy, từ khi nào bác sĩ Lâm lại trở thành kẻ địch của Hồng Nhan cốc chúng ta vậy ạ…”

“Vào giây phút khi cậu ta chống lại Gia Linh kia! Không một ai được phép đối nghịch với Hồng Nhan cốc chúng ta! Bác sĩ Lâm cũng vậy!

“Nhưng… đại sư tỷ quả thực không phải là đối thủ của anh ta… Thưa thầy, lẽ nào thầy dự định tự mình ra mặt, đối phó với bác sĩ mm ao Lâm sao?” Ngọc Hoa hỏi một cách dè dặt.

“Giết gà cần dùng đến dao mổ trâu sao?

Bác sĩ Lâm vẫn không đáng để bản cốc chủ phải ra tay, cứ tiếp tục để Gia Linh ra tay là được!”

“Vẫn để sư tỷ ra tay sao? Chuyện này…

thưa thầy, vậy sao có thể thắng được ạ?”

“Yên tâm, lần sau Gia Linh đứng trước mặt bác sĩ Lâm, sẽ không còn là Gia Linh của ngày hôm nay nữa… Được rồi, bản cốc chủ phải tu luyện rồi, con lui xuống đi, đi tới bể tắm nước nóng, tìm đại sư tỷ của con!”

“Vậy… vâng thưa thầy, đồ nhi… đồ nhi xin lui xuống trước.”

Ngọc Hoa gật đầu, lui ra khỏi các một cách thật cẩn thận.

Ra khỏi các, cô ta chạy thẳng tới chỗ bể 213 NI s0.

tắm nước nóng.

Quả nhiên.

Đến bên bể tắm nước nóng, lại chỉ nhìn thấy Gia Linh đang nhìn bể tắm với đôi mắt mờ mịt. Tuy trên gương mặt không có biểu cảm, nhưng trong con ngươi lại tràn đầy sự đau khổ…

“Sư tỷ..”

Ngọc Hoa không nhịn được mà gọi một tiếng.

“Hửm?”

Gia Linh lấy lại bình tĩnh, thu ánh mắt lại, rồi nhìn về phía cô ta.

“Thầy đã nói gì với em rồi sao?”

“Không có gì… sư tỷ, hay là, chị về trước đi” Ngọc Hoa nhìn những thi thể đã không còn hơi thở ở bên cạnh bị khiêng đi, trên gương mặt nhỏ cũng lộ ra vẻ sợ hãi.

“Em nói xem, cầu tiên vấn đạo, thật sự cần dùng tới những thủ đoạn này sao? Đạo mà thầy cầu… rốt cuộc là đạo gì?” Gia Linh giống như đang hỏi Ngọc Hoa, lại như đang lầm bầm tự hỏi.

“Em không rõ.” Cô ta lắc đầu.

Câu hỏi này quá mức sâu xa, nên cô ta không hiểu được.

Đây cũng là lý do tại sao tu vi của cô ta lại thấp kém như vậy.

Đọc full miễn phí tại app truyện hola nhé! Lúc này, lại có một nhóm các cô gái đi tới.

Những cô gái này, ai nấy cũng đang vui vẻ trò chuyện, hoặc đang kích động lạ thường, trên những gương mặt nhỏ đỏ bừng tràn đầy vẻ hưng phấn.

Các cô không nhìn thấy những thi thể bị khiêng đi trước đó.

Bởi vì chỉ khi nơi này được dọn dẹp sạch sẽ mới cho người mới tiến vào.

“Nơi này chính là Hồng Nhan cốc sao?”

“Thật đẹp quát”

“Sau này mình có thể sống ở nơi này sao?”

“Nghe nói người đi ra từ Hồng Nhan cốc, người nào cũng là sự tồn tại vô cùng xuất sắc, sau này có phải mình cũng có thể trở thành một đại nhân vật không?”

“Gia tộc của mình nhất định sẽ kiêu ngạo vì mình cho xeml”

Những giọng nói nhỏ và kích động không ngừng vang lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.