Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2408



Chương 2408:

Lâm Dương cầm Thiên Huyết Mạn Sơn, xoay người rời khỏi Dương Hoa.

Toàn bộ công việc ở Dương Hoa đều do Mã Hải xử lý. Sau này sẽ có một buổi họp báo có ông ta tham dự, để giải thích tình hình của Dương Hoa trong khoảng thời gian này với bên ngoài.

Dù sao thì tất cả mọi chuyện cũng bắt đầu từ nơi này mà ra.

Lâm Dương thở hắt ra, cảm giác có chút mệt mỏi. Anh nhìn thời gian, đã đến giờ cơm tối, dự định tìm một chỗ ăn ngon để giảm bớt tâm trạng buồn bực này.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại trong túi lại đột nhiên rung lên.

Cầm lên nhìn vào.

Bất ngờ thay, lại là Tô Dư gọi tới.

Lâm Dương có chút hoang mang, nhấn vào nút nhận.

“Anh rể, anh có rảnh không?” Tô Dư ở bên kia điện thoại lộ rõ vẻ có chút khẩn trương.

“Sao thế?” Lâm Dương tò mò hỏi.

“Cái đó… anh rể, chiều nay em phải đi bàn về một dự án điện ảnh và truyền hình, anh có thời gian không? Có thể đi cùng em một chuyến được không?”

“Dự án điện ảnh và truyền hình sao?”

Anh sững sờ: “Không phải việc này nên do nhóm người Tống Kính phụ trách hay sao?

Sao lại kêu em đi bàn bạc?”

“Đối phương không chịu nói chuyện với đám người Tống Kính, chỉ đích danh tên họ, nói muốn lấy được dự án này thì phải do đích thân em ra mặt bàn với anh ta…” Tô Dư thở dài, có chút bất đắc dĩ.

Lâm Dương nhíu mày: “Đối phương rõ ràng đang nhắm vào eml Loại dự án này đừng lấy là được!”

“Nhưng mà… anh rể, dự án này là một dự án công ích. Nếu em có thể lấy được nó, vậy em có thể quyên tặng năm mươi tỷ cho các trẻ em nghèo khó ở vùng sâu vùng xa! Đây chính là một chuyện tốt! Nếu bỏ qua như vậy… thì đáng tiếc quá!” Cô ấy vội vàng giải thích.

“Hửm?”

Lâm Dương ngược lại chưa từng nghĩ còn có một yếu tố như vậy trong đầu.

“Anh rể, nếu đối phương không muốn gặp đám người Tống Kính, vậy em nghĩ nếu em dẫn anh đi cùng, chắc hẳn sẽ không thành vấn đề. Cho dù có ra sao thì em cũng muốn thử một chút. Anh cảm thấy thế nào?”

Tô Dư cẩn thận hỏi, sợ Lâm Dương sẽ tức giận.

Thế nhưng anh im lặng một lát, lại chỉ đáp: “Em đang ở đâu? Anh sẽ tới đón em!”

“Ở phía tòa nhà Quảng Hối ạ! Em vừa mua một bộ đồ trang trọng một chút! Anh rể, nếu anh tới thì cũng thuận tiện chọn một bộ đi! Đối phương là nhân vật lớn, không thể sơ suất được.”

“Được.”

Hôm nay Tô Dư ăn mặc rất đẹp.

Một bộ lễ phục dạ hội màu tím nhạt, phối với lối trang điểm tinh tế, khiến cô ấy giống như một đóa dương tử kinh Lương diễm trong thành phố sang trọng này.

Gô ấy đeo một chiếc kính râm thật to, gương mặt bị chiếc kính râm che hơn phân nửa, lại thêm mái tóc dài xõa xuống, ngược lại, khiến cho người bên ngoài nhất thời không thể nhận ra cô ấy.

Dù sao thì lúc này, Tô Dư cũng được xem là đại minh tinh có quyền thế rất mạnh.

Mỗi ngày đều có vô số thợ săn ảnh bám theo, hiển nhiên cô ấy phải khiêm tốn một chút.

26 BI 112 Lâm Dương đỗ xe ở bên đường, rồi tìm Tô Dư.

“Anh rể! Bên này!” Cô ấy rất vui vẻ, lập tức la lên.

Lâm Dương bước tới.

Tô Dư kéo tay anh, vội vàng bảo: “Anh rể, em vừa nhìn thấy mấy bộ đồ nam khá đẹp ở trong này, anh mau vào thử chút đi!”

“ừm!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.