Chương 2416:
Chăng mấy chốc, giọng nói của Kỳ Vân đã truyền tới.
“Chủ tịch Lâm có gì căn đặn sao?”
“Ông đã nghe nói đến khách sạn Đế Vương chưa?”
Lâm Dương thấp giọng hỏi.
“Khách sạn Đế Vương sao? Có phải là khách sạn mà Thẩm Ngọc Minh mở không?”
“Ông biết?”
“Đương nhiên biết rồi, đây chính là khách sạn mà nhà họ Thẩm đã bỏ rất nhiều tiền vào gần đây! Nó vô cùng xa hoa, nghe nói còn đang xin tiêu chuẩn của khách sạn sáu saol”“
Ông ấy đáp.
“Đêm nay Thẩm Ngọc Minh mời Tô Dư tới và kêu cô ấy quản lý tòa khách sạn này, hơn nữa còn yêu cầu cô ấy ký hợp đồng! Ông đọc thử bản hợp đồng, rồi phân tích một chút giúp tôi, xem trong này có cái bây nào hay không?”
Lâm Dương nói, rôi chụp nội dung hợp đồng, gửi cho ông ấy.
Sau khi gửi ảnh chụp qua, thật lâu không nhận được hồi âm của Kỳ Vân.
“Thế nào rồi?”
Lâm Dương cảm giác không ổn, lập tức hỏi.
“Ngoài mặt thì không có bất cứ vấn đề gì, nhưng trên thực tế, đây chính là một bản hợp đồng kép!
“Hợp đồng kép?”
Anh sững sờ: “Có ý gì?
“Lễ nào cậu Lâm không phát hiện ra sao? Bên A trên hợp đồng! Là tập đoàn Thẩm thị! Mà không phải là khách sạn Đế Vương!”
“Khách sạn Đế Vương không phải của tập đoàn Thẩm thị sao? Cái này có vấn đề gì đâu?” Anh nhíu mày.
“Vấn đề nằm ở đây này! Anh nhìn điều khoản số hai từ dưới lên được viết trên bản hợp đồng là gì đi!”
“Sau khi bên B tiếp quản khách sạn, phải nghiêm túc tuân thủ toàn bộ điều lệ và quy định của khách sạn. Nếu có vi phạm, khách sạn có thể buộc bên B chịu trách nhiệm tương ứng theo quy định của pháp luật!”
“Cái này thì có vấn đề gì? Nếu Tô Dư tiếp nhận khách sạn, vậy không phải quy định và điều lệ của khách sạn sẽ do cô ấy đặt ra hay sao? Sao cô ấy có thể vi phạm được?”
“Cậu Lâm, hình như cậu vẫn chưa hiểu ý tôi thì phải, điều tôi muốn nói với cậu là, cho dù cô Tô Dư ký bản hợp đồng này, thì cô ấy vẫn không phải là người kiểm soát khách sạn Đế Vương trên thực tế. Mà từ đầu đến cuối, khách sạn Đế Vương vẫn là của nhà họ Thẩm. Hơn nữa… nhà họ Thẩm có thể tùy ý sửa đổi quy tắc và điều lệ của khách sạn Đế Vương. Nếu nhà họ Thẩm thay đổi một điều kiện khiến cho cô Tô Dư không thể chấp nhận được, vậy ngày thứ hai, nhà họ Thẩm có thể kiện cô Tô Dư lên tòa!” Kỳ Vân nghiêm túc đáp.
“Cái gì?”
Sắc mặt của Lâm Dương lập tức nặng nề.
“Tôi kiến nghị anh hãy lập tức xé bỏ bản hợp đồng này ngay! Theo quan điểm của tôi, đây chính là một khế ước bán thân!” Kỳ Vân nói.
Lâm Dương nghe vậy, nào còn dám do dự, anh lập tức đẩy cửa vào phòng.
“Anh rể?” Tô Dư ngạc nhiên.
“Hợp đồng đâu?” Lâm Dương trầm giọng hỏi.
“Đây ạ…” Tô Dư đưa ra.
“Còn một bản nữa đang ở đâu?”
“Anh rể, anh sao thế?”
“Không thể ký bản hợp đồng này được!”
Anh trầm giọng nói, sau đó nhìn về phía trợ lý: “Làm phiền anh nói với tổng giám đốc Thẩm, Tô Dư sẽ không tới khách sạn Đế Vương, hợp đồng vừa mới ký kết không còn giá trị!”