Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 2417



Chương 2417:

Thế nhưng lời này vừa dứt, trợ lý lại khẽ cười thành tiếng.

“Cậu Lâm, thật xin lỗi, vào giây phút mà cô Tô Dư ký tên lên đó, thì hợp đồng đã có hiệu lực pháp lý! Hơn nữa tổng giám đốc Thẩm của chúng tôi không có dự định xóa bỏ nó! Mong cô Lý lập tức thực hiện nội dung trên hợp đồng! Hơn nữa, chúng tôi có quyền tố cáo cô tội vi phạm hợp đồng!” Trợ lý đáp.

“Nhưng… tại sao tôi phải làm bạn gái của Thẩm Ngọc Minh và tham gia tiệc sinh nhật của anh ta? Trên hợp đồng có nội dung này sao?”

“Đây không phải là nội dung trên hợp đồng, mà là quy tắc và điều lệ của khách sạn.

Nhân viên quản lý khách sạn phải thỏa mãn toàn bộ yêu cầu của cậu Thẩm Ngọc Minh!

Mà cô thân là nhân viên quản lý của khách sạn, nhất định phải tuân thủ quy tắc và điều lệ của khách sạn, bằng không cô sẽ vi phạm hợp đồng! Chúng ta có thể đối chất ở tòa án!” Trợ lý cười đáp.

“Anh…” Tô Dư tức giận.

Đã đề phòng đến vậy, mà vẫn trúng chiêu của người khác như cũ.

Nhưng hối hận cũng đã muộn rồi.

“Kiện thì kiện!” Tô Dư tức giận, nghiến răng nghiến lợi đáp: “Các người hãm hại tôi như vậy! Nhưng tôi không sợ các người đâu, cùng lắm thì tố tụng! Tôi cây ngay không sợ chết đứng! Cho dù thua kiện, thì tôi bồi thường là được “Nếu như vậy, cô Lý, mời cô chuẩn bị sẵn hơn ba trăm năm mươi tỷ tiền mặt. Có hợp đồng ở đây, giấy trắng mực đen, nếu đối chất ở tòa án, cô chắc chắn sẽ thua không nghỉ ngờ gì. Mà dựa theo nội dung trên hợp đồng, số tiền bồi thường cô có thể phải chỉ trả là hơn ba trăm năm mươi tỷ! Cô xác định, muốn kiện chúng tôi sao?” Trợ lý mỉm cười, đáp.

“Cái gì? Hơn ba trăm năm mươi tỷ á?”

Tô Dư sợ đến mức gần như ngồi thừ ra trên ghế.

“Sao có thể như vậy được? Tại sao lại như vậy?” Gương mặt xinh đẹp của Tô Dư trắng bệch, không nhịn được mà lầm bầm.

Vẻ mặt của Lâm Dương cũng căng thẳng.

Anh lôi điện thoại ra, lại gọi cho Kỳ Vân.

“Có kiện được không?”

“Đã ký hợp đồng rồi, giấy trắng mực đen, không thể xuyên tạc, lại thêm đây là vụ kiện có liên quan đến Tô Dư, một minh tinh nổi tiếng và Thẩm Ngọc Minh, mức độ chú ý chắc chắn sẽ đến cấp bậc toàn dân, bao nhiêu con mắt sẽ nhìn chằm chằm vào vụ này, hoàn toàn không thể động tay động chân được. Cho nên tỷ lệ thắng kiện… rất nhỏ!” Ông ấy thấp giọng đáp.

“Được rồi, chỉ hơn ba trăm năm mươi tỷ từ Dương Hoa, chuẩn bị đền cho nhà họ Thẩm đi.” Lâm Dương khàn giọng bảo.

“Chuyện này…” Kỳ Vân do dự.

“Sao thế? Có chỗ nào khó sao?” Sắc mặt của anh nặng nề.

“Chủ tịch Lâm, anh không biết Dương Hoa còn có rất nhiều chuyện cần phải giải quyết sau khi trải qua những trận sóng gió kia, có rất nhiều thứ cần phải xây dựng lại, cũng có rất nhiều nhiều chỗ cũng cần phải thu xếp sao. Phần lớn tiền vốn ở công ty hiện giờ đã được dùng để đầu tư vào sản xuất và các dự án, ba trăm năm mươi tỷ tiền mặt…

gom thì cũng gom được thôi, nhưng… Dương Hoa cũng sẽ trở nên túng quẫn vì chuyện này, chắc chăn sẽ ảnh hưởng đến những dự án sau này.”

“Ông cứ lấy ra là được.” Lâm Dương trầm giọng đáp.

“Được rồi, chủ tịch Lâm, tôi sẽ lập tức liên hệ với chủ tịch Hàn.”

Kỳ Vân thở dài, rồi cúp điện thoại.

Tô Dư đã hoàn toàn choáng váng.

Còn vẻ mặt của trợ lý thì lại mang theo ý cười, nhìn hai người một cách trêu tức.

“Vừa rồi, tôi đã gọi điện cho chủ tịch Lâm của Dương Hoa, cậu ấy nói sẽ thực hiện khoản tiền vi phạm hợp đồng này cho Tô Dư! Chuyện này dừng ở đây thôi!” Lâm Dương nói với vẻ mặt không có cảm xúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.