“Vậy ý của em là…”
“Chị à, không phải trước đó chị đã nói, nếu như bọn họ không thể chữa khỏi thì chị sẽ tự mình đi mời Lâm thần y sao?” Lương Sinh đột nhiên nói.
Khuôn mặt của Lương Hồng Anh ngay lập tức trở nên chỗ đỏ chỗ trắng …
“Chị, chúng ta chỉ có thể cố gắng hết sức để biểu thị lòng thành thôi…”
Cót két.
Xe hơi dừng lại.
“Tại sao không đi tiếp?”
Lâm Dương đang ngòi trêи ghế phụ liếc nhìn tài xế, bình tĩnh nói.
Tài xế có chút khó xử nhìn Lâm Dương, mỉm cười, không nói gì.
Xe là do nhà họ Lương sắp xếp, thực ra Lâm Dương cũng đã đoán được điều gì đó.
Thấy tài xế không nói gì, Lâm Dương cũng lười phí lời, trực tiếp kéo cửa xe ra muốn bước xuống.
“Anh Lâm, xin đợi một chút!”
Người lái xe vội vàng đuỏi theo ra ngoài.
“Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không chữa bệnh cho nhà họ Lương nữa, các anh không cần phải lãng phí công sức. Vì các anh chắc chắn sẽ không đưa tôi trở về, bản thân tôi sẽ tự bắt xe trở về Giang Thành. Tạm biệt.”
Lâm Dương xua tay nói.
“Anh Lâm! Anh Lâm!”
Tài xế lo lắng hét lên, nhìn thấy Lâm Dương đã đứng ở bên đường chặn xe lại, anh ta trợn tròn mắt, vội vàng nói: “Anh Lâm, tôi đưa anh trở về Giang Thành! Anh lên xe đi, tôi tuyệt đối sẽ không dừng lại nữa! “
“Thật sao?”
Lâm Dương liếc nhìn đường quốc lộ.
Thành thật mà nói, cách chặn xe lại để bắt taxi ở một nơi như vậy là không thực tế.
Anh suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, “Vậy được! Nhưng mà tôi nói rõ ràng trước, tôi sẽ không quay lại nữa.”
“Vâng, vâng… anh yên tâm, tôi nhất định sẽ đưa anh trở.
về!” Người lái xe nở một nụ cười trêи môi, lại lần nữa mở.
cửa ra.
Lâm Dương vẫn ngồi vào.
Xe hơi một lần nữa khởi động.
Nhưng tốc độ lại không nhanh, khoảng 40 km/h.
Lâm Dương cau mày, nhưng cũng không có nói gì nhiều.
“Đoạn đường này giới hạn tốc độ…. giới hạn tốc độ …” Tài xế dường như nhận thấy Lâm Dương không hài lòng, vội vàng nở nụ cười nói.
Lâm Dương nhắm mắt lại, hoàn toàn không quan tâm.
Dù sao, chỉ cần có thể trở lại Giang Thành là được rồi.
Xe chạy chậm như vậy cũng không sao.
Tuy nhiên, không quá nửa giờ sau.
Cót két!
Một âm thanh phanh gắp chói tai phát ra.
Sau đó thì nhìn thấy một chiếc Ferrari màu đỏ đang chặn trước đầu xe.
Lâm Dương mở mắt ra.
Thì nhìn thấy cửa xe Ferrari mở ra, một người phụ nữ quyền rũ với thân hình bốc lửa từ bên trong bước xuống xe.
Nhìn thấy người này, tài xế thở dài một hơi dữ dội.
Mặc dù anh ta vẫn duy trì tốc độ khoảng 40 km/h, nhưng anh ta tin rằng người phụ nữ này nhất định sẽ bắt kịp với tốc độ hơn 100 kmih.
Tài xế lái xe với tốc độ 40km/h, chính là đang đợi người phụ nữ này!
“Lương Hồng Anh?”
Lâm Dương yên lặng quan sát người phụ nữ này, sau đó cũng xuống xe, quyết định đi đến bên đường gọi một chiếc xe để rời đi.
“Lâm thản y!”
Lương Hồng Anh bước nhanh đến và hét lên một tiếng.
*Cô Lương, tôi đã nói rất rõ ràng với tài xế của cô rồi. Hiện tại tôi không có nghĩa vụ phải đi cứu ông nội của cô.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Lương Hồng Anh ngập ngừng môi dưới, thấp giọng nói: “Lâm thần y, tôi biết anh đang giận tôi, nhưng đó cũng chỉ là do tôi kiến thức nông cạn. Hy vọng anh nhanh chóng quay về cùng với tôi! Tôi đảm bảo, nếu như anh có thể chữa khỏi cho ông nội tôi, nhà họ Lương của chúng tôi nhất định sẽ báo đáp anh thật tốt. “
“Nhưng mà Trung y đều chỉ là những thần gậy giở trò lừa gạt. Cô bảo tôi đi cứu ông nội cô. Chuyện này không phải sẽ hại ông nội cô sao?” Lâm Dương tò mò nhìn cô.
“Chuyện này …” Lương Hồng Anh không biết nên trả lời như thế nào, đành quay sang một bên, thấp giọng nói: “Tôi muốn để anh thử xem.”