lậc, các anh có nghiêm túc không? Tôi nói cho các anh nếu như ông đây không nhìn thấy trực thăng thì tuyệt đối sẽ không bao giờ tin!”
“Đúng vậy, người đó vừa rồi không phải nói trực thăng đang đỗ ở đường băng trêи mái nhà sao? Chúng ta bây giờ có ai muốn lên tầng cao nhát không? Dù sao cũng không nhìn thấy trực thăng, cho nên người đó nổ thế nào mà chẳng được! “
“Đúng vậy…”
Những vị khách có mặt tại hiện trường lại Š lên, nhất là những người trước đây đã mắng chửi Lâm Dương và bắt nạt Trương Tinh Vũ, bọn họ bắt luận như thế nào cũng không thể chấp nhận hiện thực này, huống hồ chuyện này quá nhảm nhí, người bình thường làm sao có thể tin được?
Lý Tiểu Mỹ cũng như vậy.
“Hừ, làm ra vẻ! Đồ chó, tôi nói cho cậu biết, đừng nói cậu đang bốc phét ở đây, cho dù cậu có thẻ thật sự huy động được mười chiếc trực thăng, thì có thể làm gì? Bộ đồ của Armani mà cậu đang mặc là hàng nhái! Cậu chính là một con ma nghèo. Điều này không thể nào thay đổi được.
Cho dù cậu có cầm bao nhiêu tiền ra đi chăng nữa thì cũng không thể nào thay đổi được sự thật này!” Lý Tiểu Mỹ nỗi giận đùng đùng nói.
Ngay khi những lời này vừa nói ra, đã cho Chu Phi Phi và những người khác một cơ hội.
“Đúng vậy, bộ đồ trêи người cậu là hàng nhái điều này chối cãi được sao? Nhà thiết kế người ta cũng đang ở đây, xem cậu còn phủ nhận nó như thế nào.”
“Cậu giàu có như vậy còn mang hàng nhái sao? Cậu đang lừa ai chứ?”
“Không có tiền thì không có tiền, còn giả bộ cái gì?”
Mọi người lần lượt chỉ trích.
Mấy người Lý Tiểu Mỹ liên tục cười lạnh.
Danmore với vẻ mặt kiêu ngạo.
Ông ta chính là một nhà thiết kế. Tác phẩm của anh ta có phải là hàng nhái hay không? Ông ta còn có thể không nhìn ra sao?
Nhưng chính vào lúc này, lại có một người khác bước vào căn phòng.
“Anh Lâm, thì ra anh đang ở đây! Xe nâng đã vào bãi đậu xe, bây giờ nó đang bắt đầu dọn dẹp bãi đậu xe. Anh còn có dặn dò gì thêm nữa không?” Một giọng nói cung kính vang lên.
Khi mọi người nhìn thấy, đã vô cùng kinh ngạc.
“Anh Mã Hải?”
“Trời ạ, lại là giám đốc Mã!”
“Giám đốc Mã sao lại tới đây?”
Âm thanh kinh ngạc lại vang lên, rất nhiều người bước tới trước, háo hức muốn chào hỏi Mã Hải.
Nhưng khi nhìn thấy người mà Mã Hải đang nói chuyện, tất cả mọi người đều sững sờ.
Dan Moore dường như cũng biết Mã Hải, sửng sốt một chút, sau đó nhếch miệng cười, nhiệt tình tiến lên phía trước: “Chúa ơi, thì ra là anh Mã! Tôi thật quá may mắn khi gặp được anh ở đây. Đây là an bài của Chúa sao?”
Nói xong, Dan Moore muốn ôm Mã Hải một cái.
Nhưng Mã Hải phớt lờ Dan Moorre, còn cau mày với ông ta.
“Ông Danmore, sao ông lại ở đây?”
“Anh Mã, tôi được cô Lý mời tới đây dùng bữa, nhưng lại gặp phải chút rắc rồi! Ôi, thật hoang đường quá rồi, anh chàng này mặc hàng nhái nhưng lại nói là hàng thật trước mặt nhà thiết kế là tôi? Thật quá hoang đường, hoang đường! “, Na Dan Mỗe đó nâng trán lên nói.
Nhưng chính vào lúc này, Mã Hải đột nhiên ngây người nói: “Thứ mà anh ấy đang mặc là hàng thật!”
“Cái gì?”
Toàn bộ người có mặt ở hiện trường thất thanh.
Trương Tỉnh Vũ và Tô Quảng cũng mở to mắt, sững sờ.
nhìn Mã Hải.
“Anh Mã, anh …” Dan Moore cũng sững sờ, vô cùng kinh ngạc nhìn ông ta.
“Ông Danmore, tôi nhớ rằng tôi đã đích thân đặt mua hai bộ vest may đo của Armani Caesar tại chỗ của ông? Một trong số đó là bộ tôi đưa cho anh Lâm, chính là bộ mà anh ấy đang mặc bây giờ! Ông thực sự chắc chắn bộ đồ mà anh ấy đang mặc là hàng nhái không?” Mã Hải nhìn Dan Moore, nghiêm túc nói.
“Hả? Cái này … cái này…”
Danmore cứng họng không nói nên lời.
Chuyện này là sao vậy?
Đây rõ ràng là hàng nhái!
Dan Moore còn có thể không biết sao? Nhưng mà…lời này của Mã Hải là có ý gì?
Loại hàng nhái thứ đẳng cấp này, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể tìm ra manh mối!
Đây không thể nào là hàng thật!
Loại vật liệu này thô ráp đến cực điểm, nếu như muốn ước lượng giá cả cũng chỉ hơn 3 tệ!