Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 396



Lời nói đó khiến Mã Hải lập tức đứng dậy khỏi ghế, kinh ngạc nhìn Lâm Dương, cũng nhìn Triệu Thiên.

“Anh ta chịu trách nhiệm về cái gì?” Lâm Dương nhàn nhạt hỏi.

“Lựa chọn nguyên liệu và thành lập sản phẩm!” Mã Hải lầm bẩm nói.

“Hả?”

Lâm Dương cau mày.

Lựa chọn nguyên liệu và thành lập sản phẩm?

Nói như vậy, nhà họ Lâm đã biết tất cả những vật liệu mà tập đoàn Dương Hoa thu mua.

Nhà họ Lâm của Yến Kinh hiện tại đã nắm được tổng quan về sản phẩm tiếp theo của tập đoàn Dương Hoa, mặc dù bọn họ không trực tiếp lấy được công thức nhưng thông qua Triệu Thiên, bọn họ chắc chắn có thể đoán được, thậm chí có thể tự phối hợp ra các sản phẩm tương tự.

Nếu như bọn họ tăng ca làm thêm giờ, e rằng có thể phát triển sản phẩm trước Tập đoàn Dương Hoa, một khi bọn họ đưa ra thị trường trước, có cơ hội tốt để đánh phủ đầu Dương Hoa.

Không thể không nói, người nhà họ Lâm lần này có đầu óc, người mà họ chọn cũng rất khôn ngoan, bọn họ không nghĩ ra cách để có được đơn thuốc mà thay vào đó họ phân tích ý đồ của tập đoàn Dương Hoa từ việc lựa chọn dược liệu và thành lập dự án.

“Chủ tịch Lâm, chúng ta bắt buộc phải đẩy mạnh việc nghiên cứu và phát triển sản phẩm mới càng sớm càng tốt, đồng thời phấn đấu đưa thuốc mới ra thị trường sớm hơn. Với thực lực của nhà họ Lâm của Yến Kinh, bọn họ e rằng trong vòng một tuần nữa, đã có thể phân tích ra đơn thuốc của chúng ta thông qua dược liệu mà chúng ta mua và phương án đã được duyệt! Một khi để bọn họ thành công, chúng ta sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng tài chính rất lớn! “Mã Hải đột nhiên quay đầu lại, vội vàng nói.

Lâm Dương vẻ mặt lạnh lùng, không nói gì.

Anh luôn cho rằng nhà họ Lâm chỉ quan tâm đến Lâm Dương và Lâm thần y, nhưng lại không hề nghĩ rằng nhà họ Lâm lại để mắt tới Dương Hoa…

“Trước tiên không cần gáp!”



Lâm Dương ánh mắt lóe lên, dường như nghĩ tới cái gì đó, liền nhìn chằm chằm vào Triệu Thiên mở miệng nói: “Triệu Thiên, anh có muồn lấy công chuộc tội không?”

“Lâm Đồng, cho dù anh có dặn dò gì, lần này Triệu Thiên nhất định sẽ vì anh mà cúc cung tận tuy chết cũng không từ! Tuyệt đối sẽ không bao giờ làm chuyện có lỗi với anh nữa!” Triệu Thiên vội vàng nói.

“Vậy được! Anh hôm nay …lập tức liên lạc với người nhà họ Lâm! Tôi muốn anh làm một chuyện”

Lâm Dương khàn giọng nói, trong mắt tràn đầy vẻ lạnh lùng âm u.

“Nhà họ Lâm đã ra tay trước, vậy thì đừng trách tôi…”

Lâm Dương luôn cho răng thái độ của nhà họ Lâm đôi với tập đoàn Dương Hoa chỉ đơn giản là lôi kéo.

Nhưng bây giờ có vẻ như anh đã nhằm rồi.

Sai lầm lớn!

Sai lầm hồ đồ!

Từ đầu đến cuối, nhà họ Lâm không định chỉ lôi kéo Lâm thần y đơn giản như vậy, mục đích của bọn họ … còn là trực tiếp nuốt chửng Dương Hoa.

Có lẽ trong mắt người nhà họ Lâm, một Dương Hoa của Giang Thành nhỏ bé chẳng là gì cả.

Xét cho cùng, lịch sử phát triển của tập đoàn Dương Hoa quá ngắn.

Nếu như không có hai đơn thuốc thần kỳ và sự hợp tác với Trịnh Nam Thiên, tập đoàn Dương Hoa sẽ không thể nào có thể có quy mô như ngày hôm nay.



Hơn nữa, một số thành tích đáng kinh ngạc của tập đoàn Dương Hoa cũng chẳng là gì trong mắt doanh nghiệp nhà họ Lâm, vì vậy doanh nghiệp nhà họ Lâm cũng không định vòng vo với tập đoàn Dương Hoa, nếu như nói Lâm thần y trước đó có bày tỏ thái độ hợp tác với bọn họ. Có lẽ chuyện của Triệu Thiên sẽ không thể xảy ra, đương nhiên, tiền đề là Lâm Thần Y bằng lòng mang tập đoàn Dương Hoa đến cúi đầu quy phục nhà họ Lâm.

Nhưng bây giờ trong mắt nhà họ Lâm, vị Lâm thần y này rõ ràng là một cái gai.

Cho nên bọn họ mới có thể ra tay như vậy, không chỉ là vì muốn triển khai nuốt chửng tập đoàn Dương Hoa, mà còn muốn cho Lâm Thần Y một mối đe dọa.

Bọn họ không quan tâm liệu Triệu Thiên có để lộ bản thân hay không.

Điều mà bọn họ quan tâm là Lâm thần y này rốt cuộc có thể nhận ra rõ các thủ đoạn của nhà họ Lâm hay không.

Lâm Dương vẻ mặt ảm đạm ngồi ở trong phòng làm việc.

Triệu Thiên bị Mã Hải đưa đi rồi.

Về phần Tiểu Thu và những người khác, toàn bộ đều đã bị sa thải.

Chỉ là Cung Hoan Vân đã nhận được tin tức của Mã Hải, cho dù Lâm Dương không đối phó với những người này, lần này Mã Hải cũng sẽ không tha cho bọn họ.

Những người này e rằng vĩnh viễn sẽ không bao giờ xuất hiện ở Giang Thành nữa.

Sau khoảng nửa giờ đồng hồ, Mã Hải trở lại văn phòng.

“Chủ tịch Lâm, Triệu Thiên đã làm theo yêu cầu của anh.

Quả nhiên, những người nhà họ Lâm đó chỉ giữ lại một người ở Giang Thành, những người còn lại đều đã trở về Yến Kinh. Xem ra bọn họ đang cố gắng hết sức để điều chế ra tân dược, muốn giành thị trường trước chúng ta!

“Ma Hải nghiêm trọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.