Chương 451:
Tiếng còi xe một lần nữa vang lên trong học viện Huyền Y’ Phái.
Tần Bách Tùng nhíu mày: Không phải nói xe không được lái vào sao? Ai lại lộn xộn như vậy?
Ông ta ngẳng đầu lên nhìn, liền không khỏi sững sót.
Chiếc xe đến … hóa ra lại là một chiếc xe của chính phủ.
Lại nhìn thấy xe trực tiếp lái tới cửa văn phòng, không ai dám bắt mãn cái gì cả.
Lâm Dương bước ra khỏi văn phòng.
Cửa xe mở ra, Tiểu Triệu từ trên ghế phụ nhảy xuống, chào Lâm Dương, Lâm Dương chào lại. Sau khi nói vài câu, Long Thủ đem Tư Mã Trường Tâm và những người khác, những người giống như chó chết lên xe, chiếc xe này liền lái thẳng ra khỏi học viện Huyền Phái.
Đôi mắt của Tần Bách Tùng ngay tức khắc trừng to như: mắt bò.
Sau khi xe lái đi, ông ta nhanh chóng chạy về phía Lâm Dương.
“Sư phụ, đây… đây là?” Ông ta mở miệng, nhưng lại không biết phải nói cái gì.
“Không cần phải kinh ngạc, bọn họ chỉ là giúp tôi đưa Tư Mã Trường Tâm trở về gia tộc Tư Mã, chỉ như vậy mà thôi.” Lâm Dương bình tĩnh nói, liền trở lại văn phòng.
Tần Bách Tùng sững sờ, đầu óc đã là mơ hồ.
“Chuyện này … những người này đem Tư Mã Trường Tâm trở lại Yến Kinh sao?”
Gia tộc Tư Mã kia còn dám nói gì sao?
Đây chính là sự chuẩn bị của sư phụ sao?
Ông ta bây giờ càng ngày càng không thể hiểu được vị thầy giáo trẻ tuổi này của mình.
Đồng thời lúc này, nhà họ Lâm ở Yến Kinh.
Lâm Hình ngồi trong sảnh, mặt không biểu cảm nhìn tin tức trong tay.
Bên dưới là một nhóm tầng lớp cao cấp của nhà họ Lâm.
Mọi người đều không nói gì, lần lượt nhìn Lâm Hình.
Bầu không khí trong căn phòng vô cùng kiềm nén.
Một lúc sau, ông ta đặt điện thoại xuống và nhắm mắt lại.
“Lâm Hình, tình hình thế nào? Là tin tức từ gia chủ gửi đến sao” Một người đàn ông trung niên trầm giọng hỏi.
“Không phải, là tin tức từ Lâm Tắn của Bộ Thông tin gửi đến.” Lâm Hình nhắm mắt lại, khàn giọng nói: “Có thể báo cáo với gia chủ rồi. Tất cả chuyện này quả thực là kiệt tác của Lâm thần y Giang Thành…”
Mặc dù mọi người đều suy đoán rằng chuyện này có thể có liên quan đến Lâm thần y, nhưng thực sự sau khi tin tức này được xác nhận, trong lòng mọi người vẫn tràn đầy vẻ bàng hoàng.
“Từ đó gần như có thể phán đoán rằng người nhà họ Lâm mà chúng ta cử đến Giang Thành trước đó bị mất tích chắc chắn là do Lâm Thần Y làm, và tất cả chuyện này cũng đều do Lâm thần y làm ra.” Lâm Hình nhìn chằm chằm vào tầng lớp cấp cao của nhà họ Lâm ở bên dưới, lạnh lùng nói.
“Nhà họ Lâm của chúng ta không thù không oán với Lâm thần y, tại sao anh ta lại làm như vậy?” Có người không thể nào hiểu được hỏi.
“Chẳng lẽ nói người mà chúng ta cử tới trước đó đã mạo phạm đến Lâm thần y sao?”
“Cho dù là như vậy, Lâm thần y có cần thiết phải hao tốn sức lực lớn như vậy để chỉnh chúng ta không?”
Người nhà họ Lâm liền thảo luận.
Lâm Hình lại xua tay, có chút đau đầu nói: “Chuyện này cứ giao cho người của Cục Thông tin đi xử lý đi. Bây giờ tôi phải báo cáo lại chuyện này với gia chủ và các vị nguyên lão. Ngoài ra, các người cũng nên chú ý theo dõi xu hướng của Giang Thành. Ngữ Yên đã đến đó rồi, tôi vẫn có chút lo lắng, nhưng lúc này, cũng chỉ có thể xem tình hình phía Ngữ Yên thôi.”
“Gia tộc trước mắt đang có gắng hết sức để giải quyết những vấn đề do ‘Phục phương dưỡng tâm hoàn ‘ gây ra.
Có thể nói, nhà họ Lâm của chúng ta bây giờ không được yên ổn. Lâm Hình, anh nghĩ Lâm Thần Y sẽ còn có chiêu sau gì để đối phó với nhà họ Lâm của chúng ta không?”
Lúc đó, một người phụ nữ hỏi một câu.
Ngay khi những lời này rơi xuống, vẻ mặt của tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đột nhiên trở nên nghiêm túc.
Chiêu sau?
Lâm Thần Y này vừa ra tay, đã khiến nhà họ Lâm sứt đầu mẻ trán rôi, còn có chiêu sau gì nữa, chẳng lẽ anh ta muốn tiêu diệt nhà họ Lâm sao?
Nhưng Lâm Hình chắc chắn sẽ không tin điều này.
Ông ta vẻ mặt lạnh lùng, khàn giọng nói: “Đừng lo lắng, Lâm thần y sẽ không thẻ có bát kỳ chiêu sau nào nữa, bởi vì nhà họ Lâm của chúng ta sẽ không đề cho anh ta có cơ: hội! Hơn nữa, nhà họ Lâm của chúng ta cũng nên phản kích, để cho vị Lâm thần y này biết được sức mạnh của nhà họ Lâm.”