Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 471



Chương 471:

 

“Thế nào? Không lẽ trận chiến này không đặt cược chút gì sao? Nếu như vậy thì cầm lại thư khiêu chiến này đi. Tôi không có hứng thú với một trận chiến vô nghĩa.” Lâm Dương ném lại thư khiêu chiến.

 

“Lâm thần y định như thế nào?” Hạ An không nhận lại thư khiêu chiến kia, mà cực kỳ nghiêm túc hỏi.

 

Lâm Dương liếc nhìn Hạ An một cái, đột nhiên híp mắt cười nói: “Nếu như tôi thắng phường chủ của Kỳ Dược Phường, vậy thì vị trí phường chủ kia, có thể cho tôi làm không?”

 

Hạ An vừa nghe tháy, lập tức chết lặng…

 

“Nếu như đồng ý, thì quay về, không đồng ý thì mang thư: khiêu chiến cùng về đi.” Lâm Dương đẩy thư khiêu chiến tới trước mặt Hạ An rồi bình tĩnh nói.

 

Có lẽ Hạ An cũng không ngờ răng vị Lâm thân y này lại có thể chơi lớn như vậy.

 

Nhưng mà cũng đúng thôi.

 

Rốt cuộc thì đó cũng là Hà Linh Hoa!

 

Quý giá biết bao, cho dù là Kỳ Dược Phường, cũng là trông cậy vào Hà Linh Hoa này để bồi dưỡng ra phường chủ thế hệ tiếp theo.

 

Nhưng mà… lấy vị trí Phường chủ ra để đặt cược hà linh hoa này …

 

Đùa cái gì vậy? Đây chính là đánh cược toàn bộ tương lai của Kỳ Dược Phường!

 

Hạ An trong lòng không khỏi cảm thấy hoảng sợ.

 

Anh ta nhìn thư khiêu chiến trên bàn và vẻ mặt lãnh đạm của Lâm Dương, âm thầm nuốt nước bọt, thấp giọng nói: “Lâm thần y, cái đó … tôi có thể gọi điện cho Phường Chủ được không?”

 

*Có thể.” Lâm Dương gật đầu.

 

Hạ An lập tức chạy đến bên cạnh bám số của phường chủ Kỳ Dược Phường.

 

Giọng nói của anh ta rất thấp, vẻ mặt cũng rất ngưng trọng.

 

Sau khoảng một phút, anh ta quay lại, nhìn chằm chằm vào thư khiêu chiến một lúc, hít một hơi thật sâu rồi đẩy thư khiêu chiến lại trước mặt Lâm Dương.

 

“Đồng ý rồi sao?” Lâm Dương hơi ngắng đầu.

 

“Bảy ngày sau, trong Kỳ Dược Phường, phường chủ của tôi kính cần chờ đợi Lâm thần y!” Hạ An nghiêm túc nói.

 

“Tôi muốn các anh mời Thái Sơn Bắc Đầu của giới Đông y Trung Quốc đến làm chứng. Tôi muốn anh thông báo cho cả nước để tất cả mọi người biết về trận quyết đấu này và tiền đánh cược cho trận quyết đấu này!”

 

Vẻ mặt của Hạ An lại thay đổi, sau đó ngưng trọng nói: “Lâm thần y lo lắng Kỳ Dược Phường của chúng tôi tới lúc đó sẽ lật lọng sao? Điểm này thì anh cứ yên tâm, Phường chủ của chúng tôi sẽ mời một vị tiền bối trong giới y đạo đức cao vọng trọng đến làm chứng. Nếu như anh còn băn khoăn, chúng tôi có thể ký kết huyết thư ngay tại chỗ! “

 

“Được, bảy ngày sau, tôi sẽ tới cửa thăm hỏi.” Lâm Dương gật đầu.

 

Hạ An khẽ cúi đầu, sau đó xoay người rời khỏi văn phòng.

 

Một lúc sau, Tần Bách Tùng bước vào với vẻ mặt lo lắng.

 

Ông ta vốn dĩ muốn mở miệng, nhưng khi nhìn thấy thư khiêu chiến trên bàn, khuôn mặt già nua ngay lập tức tái đi, vội vàng cầm lên xem.

 

“Sư phụ, cái này …” Ông ta không thể nào tin được nhìn Lâm Dương.

 

“Bách Tùng, ông nói nếu như Huyền Y Phái của chúng ta có được Kỳ Dược Phường, thì có thể cạnh tranh với Cổ Phái và Ản Phái không?” Lâm Dương nhàn nhạt hỏi.

 

Tần Bách Tùng nghe thấy vậy, miệng ngay tức khắc mở to cực đại.

 

Cạnh tranh với cổ phái và ẳn phái sao?

 

Điều này có điên rồ không?

 

Đó là hai lực lượng cao cấp của giới y học cổ truyền Trung Quốc.

 

Nam phái và Bắc phái so với bọn họ, chẳng qua cũng chỉ là phụ thuỷ nhỏ gặp phù thuỷ lớn, chưa kể đến Huyền Y Phái của chúng ta vừa mới bước đầu phát triển.

 

“Sư phụ, tôi nghĩ tốt hơn hết là nên thận trọng. Mặc dù Huyền Y Phái của chúng ta đang phát triển mạnh và mọi người ở các cấp độ đều đánh giá cao về chúng ta, nhưng nền tảng của chúng ta nằm ở đây. Cổ Phái và Ản Phái đều đã tích lũy nội tình mấy chục năm thậm chí là máy trăm năm, cho dù lấy được Kỳ Dược Phường, cũng không đủ để cùng với bọn họ bẻ cổ tay!” Tần Bách Tùng cẩn thận nói.

 

Lâm Dương nghe thấy vậy, cân nhắc một chút gật đầu nói: “Ông nói đúng, chuyện gì cũng phải đóng vững đánh chắc.

 

Hiện tại đụng phải những thế lực cổ kính kia vẫn là quá vội vàng.”

 

“Sư phụ, hiện tại cổ phái và ẩn phái không có tiếp xúc với chúng ta, chúng ta cũng nước sông không phạm nước giếng, tại sao người lại muốn bẻ cổ tay với bọn họ?” Tần Bách Tùng lại hỏi.

 

*Bách Tùng, suy xét của ông vẫn chưa đủ toàn diện.” Lâm Dương lắc đầu nói, “Cái gọi là đánh vào người dẫn đầu, Huyền Y Phái sau này nhất định sẽ phát triển. Từ sự hiểu biết của tôi về Nam Phái, lý do tại sao Nam Phái cùng với Bắc Phái, Cổ Phái, Ân Phái có thể xếp vào bón hệ thống chính của Trung y, đây chẳng qua là nguyên nhân về lịch sử. Tuy nhiên, sức mạnh của nó có sự cách biệt rất lớn so với hai trường phái sau. Điều này không phải là vì Nam Phái không có chí tiến thủ, hoặc là nói năng lực của họ không đủ, mà là vì có người trấn áp, tôi nghi ngờ rằng đây có lẽ là cái gọi là Ân phái và Cổ Phái, cũng chính là nói sau này Huyền Y Phái của chúng ta lớn mạnh rồi, bọn họ nhất định sẽ tắn công chúng ta, cho nên nếu như chúng ta không muốn rơi vào giới hạn thề tục giống như Nam Phái, vậy thì sớm muộn gì cũng phải đối mặt với bọn họ, cho nên tôi muốn chuẩn bị thật tốt trước! “

 

Tần Bách Tùng sững sờ.

 

Ông ta hiển nhiên là chưa từng cân nhắc kỹ lưỡng như vậy.

 

“Chuẩn bị sớm đi.” Lâm Dương lắc đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.