Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 494



Chương 494:

 

Những người khác vô cùng tức giận và trực tiếp tản ra, bày ra kiếm trận xung quanh Lâm Dương, sau đó tân công qua.

 

Nhưng mặc dù kiếm trận đã mở ra, nhưng cũng chỉ là đội hình công kích và phòng ngự đơn giản, không có ý nghĩa thiết thực gì, Lâm Dương liếc mắt nhìn rồi lắc đầu hừ lạnh: “Đây cũng xứng gọi là kiếm trận sao? Thật sự là sỉ nhục cái tên Ứng Long này!” “

 

“Tên khốn, chết cho tôi!”

 

Thủ lĩnh của đội Long Kiếm gầm lên, mọi người cùng nhau giơ kiếm, chém qua.

 

Đường lui xung quanh Lâm Dương lập tức bị phong tỏa.

 

Nhưng Lâm Dương vẫn không thèm quan tâm, liếc nhìn thành viên của đội Long Kiếm trước mặt rồi hung hăng đập qua.

 

Bùm!!

 

Thành viên của đội Long Kiếm vẫn còn đang giãy dụa ngay lập tức bị đập xuống đất.

 

Mặt đất nổ tung, hơn nữa còn rung chuyển.

 

Sức mạnh khổng lồ thuận theo cơ thể của thành viên đội Long Kiếm kia truyền xuống mặt đất.

 

Đám người mất cảnh giác, trực tiếp bị mặt đất rung chuyển làm lắc lư không ngừng …

 

Lâm Dương lại nắm lấy thân thể của người đó, ném sang người đang lao tới bên cạnh.

 

Bùm!

 

Người này bay ra như đạn pháo, trực tiếp đụng trúng máy người, sau đó nặng nề ngã xuống đất, hôn mê tại chỗ.

 

Tất cả giáp trụ của bọn họ toàn bộ đều bị vỡ nát, có thể thấy bọn họ đã phải chịu đòn đả kích khủng khiếp đến thế nào.

 

Hiện trường sửng sốt.

 

Những người còn lại trong đội Long Kiếm đều trợn to mắt, không thể nào tin được nhìn chằm chằm vào Lâm Dương.

 

Người này … là quái vật sao?

 

Biểu hiện của người nhà họ Ứng dần dần thay đổi.

 

Ứng Bình Trúc cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn, lập tức sắp xếp người nhà họ Ứng ở bên cạnh đi báo tin cho gia chủ.

 

Cục diện này ông ta đã không thể nào khống chề nỗi.

 

Về phần Ứng Hùng và gia đình của Ứng Phá Lãng cũng biết được tình thế, lập tức quay người muốn rời khỏi đại sảnh, tạm thời tránh ra mũi nhọn của Lâm Dương.

 

Tuy nhiên, ngay khi bọn họ vừa cử đi ra, Lâm Dương đã bắt chấp tắt cả lao tới.

 

Mấy người vô cùng kinh ngạc.

 

“Ngăn anh ta lại!” Ứng Bình Trúc hét lên.

 

“Giết!”

 

Các thành viên của đội Long Kiếm lập tức bao vây.

 

Mặc dù thanh kiếm đã bị gãy, nhưng vẫn hùng hổ mạnh mẽ, uy thế không giảm.

 

Lưỡi kiếm gãy khủng khiếp vẫn có thể cắt đứt sắt thép.

 

Nhưng Lâm Dương vẫn không sợ hãi, lại giơ kim lên chém vào những thanh kiếm gãy kia.

 

Loảng xoảng!

 

Phần còn lại của thanh kiếm cho đến chuôi kiếm đều bị đánh gãy.

 

Hơi thở của mọi người run lên.

 

Đây thực sự là điều mà con người có thể làm được sao?

 

Đây đâu phải là kim bạc, đây quả thực là một thần kiếm…

 

Lâm Dương lại vung kim.

 

Những kim bạc nhỏ ngắn và mảnh mai, giống như một ánh kiếm, theo động tác vẫy tay của Lâm Dương chém về phía những thành viên đội Long Kiếm kia.

 

“Không hay, rút!”

 

Đội trưởng Long Kiếm lo lắng hét lên một tiếng.

 

Các thành viên lần lượt rút lui.

 

Nhưng có một người rõ ràng là rút lui tương đối chậm, trực tiếp bị kim bạc như kiếm quang đâm trúng, giáp trụ trên người anh ta vỡ tung ngay tại chỗ, trên ngực là một vết máu hung hãng.

 

“Cái gì?”

 

Toàn bộ hiện trường chắn động.

 

“Đây là Xảo Kình?” Đội trưởng Long Kiếm sững sờ nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.