Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

Chương 629



Chương 629:

 

Sao có thể! Anh còn trẻ như vậy! Hơn nữa… Còn là người trong nước?

 

Một thanh niên trong nước tuổi tầm hai mươi, có thể làm thầy cho một nhân vật to lớn như ông Smith sao?

 

Thế giới này điên rồi đi?

 

Sóc Phương che trán, người có hơi đứng không vững.

 

“Sóc, cậu tới đây một lát.” Smith nói một câu với Sóc Phương.

 

“Sao vậy?” Sóc Phương nhịn không được hỏi.

 

Anh ta phát hiện vẻ mặt của Smith trở nên lãnh đạm.

 

“Anh lại đây một chút, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với anh.” Smith nghiêm túc nói.

 

“Có chuyện gì không thể nói ở chỗ này sao? Huống chi buổi tiệc còn đang diễn ra, tôi còn rất nhiều khách phải tiếp đón.” Sóc Phương hoang mang hỏi, đồng thời trong mắt cũng lộ ra vẻ nghi hoặc.

 

Hiển nhiên Sóc Phương đã cảm thấy chuyện không đúng lắm.

 

Smith nhìn chằm chằm anh ta một lát, đột nhiên đi lên sân khấu, cầm micro dùng tiếng Y nói: “Xin mọi người hãy yên lặng một chút!”

 

Khách khứa đang nói chuyện sôi nổi nghiêng đầu nhìn Smith trên sân khấu.

 

Hiện trường cũng dần yên tĩnh lại.

 

Lại thấy Smith vẻ mả nghiêm túc, cũng rất trang trọng nói: *Thành thật xin lỗi các vị, bởi vì nguyên nhân nào đó, tôi tuyên bố buổi tiệc hôm nay sẽ chính thức bị hủy, mời mọi người tự mình rời khỏi, buổi tiệc hôm nay bị hủy tôi rất lây làm tiếc, hy vọng mọi người có thể thông cảm, xin lỗi!”

 

Nói xong liền cất micro đi rồi đi xuống.

 

Hiện trường yên tĩnh ba bốn giây, sau đó phát ra giọng kinh ngạc.

 

“Cái gì? Buổi tiệc sẽ bị hủy?”

 

“Không phải nói có rất nhiều sản phẩm mới phải đề cử cho chúng tôi hay sao? Mấy sản phầm này con chưa lên lại hủy tiệc?”

 

“Hợp đồng chúng tôi cùng chưa có ký kết đâu ông Smith!”

 

“Tại sao lại như vậy?”

 

Rất nhiều vị khách khác cũng ồn ào chạy tới chỗ ông Smith muốn hỏi rốt cuộc là sao.

 

Nhưng thuộc hạ của Smith cùng với bảo vệ vội vàng ngăn cản các vị khách lại.

 

Sóc Phương cũng sửng sót, lập tức cản Smith lại.

 

“Ông Smith, ông làm gì vậy?”

 

“Sóc, tôi nói có chuyện rất quan trọng muốn nói với anh, hiện tại anh không cần tiếp khách nữa, lập tức đi theo tôi.”

 

“Cho dù có chuyện quan trọng gì thì chúng ta cũng có thể từ từ bàn bạc, vì sao phải đột nhiên hủy buổi triển lãm?”

 

Trong mắt Sóc Phương lộ ra vẻ oán giận.

 

Smith lười phải giải thích, đi thẳng đến ghé lô khách quý.

 

Sóc Phương thầm hừ một tiếng, nói với người khác: “Đi ổn định hiện trường, chờ tôi nói chuyện xong với ông Smith rồi lại nói.”

 

“Dạ cậu chủ!” Người khác chạy xuống.

 

Cả mặt Sóc Phương tức giận đi đến ghế lô.

 

Mà giờ phút này, Lâm Dương đang ngồi ở bên trong pha trà.

 

Thủ pháp pha trà của anh rất thành thạo, trà chưa pha xong, hương khí đã tràn đầy toàn bộ căn nhà, tuy rằng người nước ngoài như Smith này không hiểu trà là gì cũng không khỏi hít một hơi thật sâu, đắm chìm trong đó Sau khi pha xong, Lâm Dương rót cho mình một ly, lại rót cho Smith và Sóc Phương một ly.

 

“Uống đi.” Lâm Dương không biết đang nói với Smith hay là nói với Sóc Phương, sau khi nói xong liền uống sạch nước trà.

 

Sóc Phương đánh giá Lâm Dương một phen, phát hiện quần áo người này mặc rất quen mắt, giống như đã gặp phải ở đâu rồi, nhưng lại nghĩ không ra.

 

Nhưng mà sắc mặt anh ta không hề sợ hãi gì, mà là thoải mái hào phóng ngồi đối diện với Lâm Dương, nâng ly trà lên, ra dáng phẩm trà.

 

“Trà ngon!”

 

Sau khi uống xong, Sóc Phương tán thưởng một tiếng.

 

Smith sẽ không phẩm trà, tuy rằng mùi hương ngửi rất thơm, nhưng không phải là người biết phẩm trà, chất lỏng này cũng không ngon lành là bao.

 

“Lá trà rất tươi, nhưng dụng cụ pha trà quá kém, nước trà cũng có vấn đề, vị cuối của trà cũng bị ảnh hưởng.” Lâm Dương buông chén trà xuống, nhàn nhạt nói.

 

“Không thể ngờ rằng anh cũng là một bậc thầy trà đạo, bội phục, chỉ là không biết anh rốt cuộc là người phương nào, tìm Sóc Phương là có gì để chỉ giáo?” Sóc Phương mỉm cười hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.