Chương 697:
Nam Thành là nơi thuộc quyền quản lý của Từ Nam Đống, bây giờ nơi này cũng nằm trong phạm vi bức xạ của tập đoàn Dương Hoa.
Sở dĩ tham gia vào bữa tiệc này, thực ra không chỉ là vì Tống Kinh, mà còn vì Từ Nam Đống.
Bởi vì cơ sở điện ảnh và truyền hình ở Nam Thành chính là do Từ Nam Đống tài trợ xây dựng.
Lâm Dương đã cân nhắc qua, tập đoàn Dương Hoa thực – sự có thể phát triển sang lĩnh vực điện ảnh và truyền hình.
Bãi đậu xe của khách sạn Nam Thành Boli.
Lâm Dương đỗ xe, chỉnh lại áo quần rồi đi về phía cổng.
Anh không sử dụng khuôn mặt vốn có của Lâm thần y, nếu như anh lấy thân phận Lâm thần Y đến đây, chỉ sợ toàn bộ địa điểm tổ chức bữa tiệc sẽ nổ tung, là nên đến đây ăn một chút gì đó và xem xét, sau đó đến tìm Từ Nam Đống nói chuyện.
Hy vọng Từ Nam Đống kế hoạch gì đó thật tốt.
Lâm Dương trong lòng thầm nghĩ.
Tuy nhiên, khi anh bước đến cổng, một giọng nữ êm tai và ngạc nhiên vang lên bên cạnh anh.
“Lâm Dương?”
Đây là giọng của Tô Nhan sao?
Lâm Dương không thể nào quen thuộc hơn.
Sắc mặt của Tô Nhan liền thay đổi, cũng ý thức được điều gì đó, vội vàng nói: “Lâm Dương, anh nghe tôi giải thích!”
“Tiểu Nhan, người đàn ông này là ai?” Người đàn ông bên cạnh nhẹ nhàng hỏi.
Lâm Dương không ngờ rằng Tô Nhan cũng sẽ tới dự sự kiện long trọng này, hơn nữa còn đi cùng với một người đàn ông đẹp trai.
Đổi lại là bất cứ người chồng nào, e rằng đều sẽ tức giận, đúng không?
Nhưng Lâm Dương không phải đồ ngốc, cũng hiểu Tô Nhan.
Nếu như Tô Nhan thực sự có một đàn ông mà cô ấy thích, hoàn toàn không cần phải xanh mặt với mình, cô ấy chỉ đệ đơn ly hôn lên là có thể quang minh chính đại ở bên cạnh bắt kỳ người đàn ông nào.
Lại nhìn thấy Tô Nhan bước tới trước mấy bước, vội vàng giải thích: “Lâm Dương, anh đừng hiểu lầm, tôi và anh Lý là trong sạch. Anh ấy chỉ là một khách hàng dự án trong kinh doanh của tôi, chỉ như vậy mà thôi!”
“Nhưng cho dù nói thế nào, vợ mình tham dự dạ tiệc với – người đàn ông khác, hơn nữa còn không nói với chồng.
Bản thân chuyện này chính là một vấn đề rồi.” Lâm Dương – bình tĩnh nói.
Tô Nhan cắn chặt môi, không biết nên phản bác như thế nào, đồng thời trong lòng cũng rồi rắm.
Mình làm sao vậy?
Tại sao sau khi nhìn thấy Lâm Dương lại thắt lễ như vậy?
Theo lý mà nói, tôi không phải nên thờ ơ sao?
Sớm muộn gì tôi cũng sẽ ly hôn với người đàn ông này, tôi và anh ấy chỉ là cặp vợ chồng hữu danh vô thực mới đúng…
Nếu như đổi lại là trước đây, Tô Nhan hoàn toàn không thể giải thích dù chỉ một từ với Lâm Dương.
Nhưng hôm nay, cô lại trở nên căng thẳng không thể nào giải thích được.
Chẳng lẽ nói là trước đó anh ấy bất chấp bản thân cứu mình, đã khiến mình có chút cảm kích đối với anh ấy sao?
Tô Nhan tong lòng đang suy nghĩ.
Nhưng đúng lúc này, người đàn ông ở đằng kia bước tới.
Anh ta nhìn Lâm Dương một vòng rồi mỉm cười nói: “Vợ tự ý tham dự tiệc với người đàn ông khác mà không được phép, không biết sẽ gặp chồng mình. Quả thực là có chút không quan tâm đến gia đình. Nhưng nếu như người chồng này chỉ là một kẻ vô dụng dựa vào vợ ăn cơm mềm – thì cũng có sao đâu”.