“Kể từ hôm nay, đoàn làm phim “Chiến hổ” sẽ chính thức giải thể, tất cả mọi công việc liên quan đến tuyên truyền, quay phim và lấy cảnh, ww… sẽ bị đình chỉ vô thời hạn!
Tập đoàn Dương Hoa sẽ không chịu trách nhiệm về bất kỳ khoản chỉ phí nào của nhân viên công tác, bao gồm cả lương… “
Khang Giai Hào nói.
Ngay khi lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều phấn khích, toàn bộ gào thét lên.
“Các anh là muốn sa thải chúng tôi ư?”
“Làm sao có thể như vậy chứ?”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Đang yên đang lành… tại sao đoàn phim lại phải giải thể…”
“Chúng tôi thất nghiệp rồi ư2”
“Không thể như vậy được… Luật sư Khang, xin ông hãy nói với chủ tịch Lâm, nếu như chúng tôi có chỗ nào không đúng, anh ấy có thể chỉ trích chúng tôi thế nào cũng được, chúng tôi đều sẽ thay đổi, nhưng nếu như giải thể đoàn phim, vậy chính là muốn lấy mạng chúng tôi rồi!”
Một số nhà sản xuất với đôi mắt đỏ hoe, vội vàng bước tới trước cầu khẩn.
Nhưng lại không giải quyết được vấn đề.
Mặc dù bộ phim này đã dồn không ít tâm huyết của mọi người.
“Hủy hợp đồng? Tôi thấy anh điên rồi! Các anh đang đơn phương vi phạm hợp đồng và cưỡng chế chắm dứt hợp đồng.
Các anh đã vi phạm hợp đồng, vi phạm pháp luật!
Tôi có thể kiện các anh!” Phạm Lạc cười nhạo, lớn tiếng gào thét, dáng vẻ không sợ trời không sợ đất.
Nhưng Khang Giai Hào lại lắc đầu lia lịa.
“Trên mỗi hợp đồng với các anh thực sự đã được ký kết như vậy.
Nếu như Bên A đơn phương sa thải Bên B hoặc chấm dứt bất kỳ thỏa thuận nào với Bên B, Bên A sẽ phải bồi thường cho Bên B gấp 5 lần, nhưng mà… trên hợp đồng cũng được viết là, bên A có thể giải thể đoàn phim bắt cứ lúc nào và bất cứ nơi nào.
Về điểm này, chủ đầu tư không phải chịu bắt kỳ trách nhiệm pháp lý nào cả.
” Khang Giai Hào thờ ơ nói.
Ngay khi những lời này nói ra, hơi thở của Phạm Lạc đột nhiên thắt lại.
“Các anh…là có ý gì?”
“Ý gì anh còn chưa rõ nữa sao? Chúng tôi có thể trực tiếp giải thể đoàn phim!” Khang Giai Hào bình tĩnh nói.
Lời này khiến tắt cả mọi người có mặt đều kinh ngạc!
Một đoàn phim như vậy nói giải thể là giải thể ư?
Đây không phải là trò đùa chứ?
“Cái này…làm như vậy có lợi gì cho anh chứ?” Phạm Lạc có chút nói năng không đầu không đuôi.
“Đây là ý của chủ tịch Lâm!”
“Giải thể đoàn phim, toàn bộ số tiền đầu tư trong giai đoạn đầu của bộ phim này đều mắt hết! Chủ tịch Lâm kia, anh ta bị điên rồi sao? Ném đi nhiều tiền như vậy ư?” Văn Lệ gào thét chất vần.
“Chủ tịch Lâm không quan tâm đến chút tiền này.
” Khang Giai Hào lắc đầu.
Giàu có vô nhân tính!
Trái tim của rất nhiều người thắt lại.
“Giải thể đoàn phim là một nội dung trong hợp đồng.
Phương thức hành sự của chúng tôi là chính đáng và hợp pháp.
Sau khi giải thể đoàn phim, chúng tôi cũng sẽ không chịu trách nhiệm đối với bất kỳ nhân viên nào, điểm này, các anh có thể nhìn thấy trong bản hợp đồng dự phòng.
”
Khang Giai Hào nói.
Toàn bộ mọi người đều không nói nên lời.
Lúc đầu tất cả những người đã ký hợp đồng đều nhìn thấy khoản này, nhưng hầu như không ai cho rằng chuyện này.
đáng ngại.
Giải thể đoàn phim ư?
Điều đó không phải là quá điên rồ sao? Nhiều tiền cũng không được chơi đùa như vậy chứ?
Nhưng mà bây giờ, Lâm Dương đã thực sự làm như vậy!