Chàng Rể Siêu Cấp Giang Thành

Chương 163: Ghen Tuông





Sau khi Lương Hoa nói xong những lời này, tất cả bác sĩ có mặt ở đây đều sững sờ, bọn họ đều không ngờ loại thuốc công dụng tốt như thế kia lại do cậu bác sĩ Trung y lúc trước điều chế.
“Lương Hoa, ông nói là thuốc này là thuốc Đông y do bác sĩ Trung y lúc trước điều chế ư?" Gương mặt Gela đầy vẻ khó tin nhìn Lương Hoa hỏi.
"Đúng thế, thuốc mà hai ngày này ông Steve hoàn toàn là thuốc Đông y do bác sĩ Giang Thành điều chế,” Lương Hoa nghiêm túc nói.
Nghe xong lời Lương Hoa nói, Gela lập tức cầm lọ thuốc trước đó lên, cô đổ những viên thuốc trong đó ra, quả nhiên những viên thuốc tỏa ra nồng nặc mùi thuốc Đông y.
“Chuyện này… Lương Hoa, sao ông có thể cho ông Steve dùng thuốc Đông y chứ?” Tạ Khôn không hài lòng nhìn Lương Hoa.
“Thuốc Đông y thì làm sao? Nếu không nhờ thứ thuốc Đông y này, sức khoẻ của ông Steve sẽ phục hồi được tốt như thế chắc?” Lương Hoa nhìn Tạ Khôn nói.
Tạ Khôn lập tức bị nói cho nghẹn họng, không cần biết những viên thuốc kia có phải là thuốc Đông y hay không, tóm lại nhờ dùng chúng mà hiện tại ông Steve đã khoẻ lên rất nhiều.
“Cô Gela, bây giờ chắc hẳn cô đã có thể tin tưởng tác dụng của thuốc Đông y không phải là vu thuật như cô nói.

Cô cũng đã thấy tình hình phục hồi của bố cô rồi đấy,” Lương Hoa nghiêm túc nói.
Tuy Gela rất không muốn thừa nhận sự huyền diệu của Trung y, nhưng hiện tại cô thật sự thấy được hiệu quả của Trung y, dù là những gì cô tận mắt chứng kiến hay kết quả kiểm tra cũng đều chứng minh Trung y không phải vu thuật.
Tính mạng bố cô vốn trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc lại có thể hồi phục tốt đẹp như thế dưới tác dụng của thuốc Đông y, nếu cô nhờ vị bác sĩ Trung y kia đến chữa, có khi bệnh của bố cô sẽ được chữa khỏi hoàn toàn cũng nên.
“Được, vậy tôi sẽ đích thân đi mời Giang Thành,” Cuối cùng Gela cũng hạ quyết tâm.
Lương Hoa nghe cô nói vậy, cuối cùng ông cũng thở phào nhẹ nhõm, lần này Giang Thành cũng cứu ông một lần, nếu ông thật sự phải làm phẫu thuật, có lẽ ông sẽ hại chết ông Steve.
Giang Thành vẫn đang ở phòng khám của mẹ Lâm Duẫn Nhi để giúp đỡ bà, có Giang Thành ở đây, Dương Mai gần như không cần phải làm gì hết, chỉ cần có Giang Thành và Lâm Duẫn Nhi là đủ rồi.
“Mẹ, mẹ không cần ngồi đây chờ đâu, có con ở đây là được rồi,” Lâm Duẫn Nhi nhìn Dương Mai nói.
“Hầy, nếu Giang Thành chưa kết hôn, hai đứa có thể ở bên nhau thì tốt biết mấy,” Dương Mai nhìn Giang Thành đang bận rộn ở đằng kia, có chút tiếc nuối nói.

Bà có thể nhìn ra được Giang Thành là một người rất tốt, mặt mũi cũng rất đẹp trai, y thuật còn tài giỏi như thế, quả thật rất xứng đôi với con gái mình.
“Đúng thế, nếu anh ấy chưa kết hôn thì có lẽ con vẫn còn cơ hội để cạnh tranh,” Trong lòng Lâm Duẫn Nhi cũng có phần thất vọng, nhưng cô vẫn tự tin vào vẻ đẹp của mình.
Đang lúc Giang Thành bận rộn, di động của anh đột nhiên vang lên, anh nhanh chóng nhấc máy trả lời.
“Alo? Duyệt Nhiên?”
Người gọi cho Giang Thành đúng là Tiêu Duyệt Nhiên.
“Bây giờ anh đang ở đâu thế? Tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng rồi, tôi qua tìm anh,” Tiêu Duyệt Nhiên nói qua điện thoại.
Giang Thành lập tức nhớ ra, lần trước anh đã thảo luận với Tiêu Duyệt Nhiên về việc kinh doanh của mặt nạ bùn, nhân tiện cũng giúp Tiêu Duyệt Nhiên giải quyết ông chồng cũ vẫn còn dây dưa với cô.
Giang Thành nhanh chóng nói cho Tiêu Duyệt Nhiên biết anh đang ở đâu, chỉ chốc lát sau, Tiêu Duyệt Nhiên đã có mặt tại phòng khám Dương thị.
Hôm nay Tiêu Duyệt Nhiên mặc một chiếc sườn xám màu trắng ôm sát người, hoàn toàn khoe được vóc dáng hình chữ S của cô, đặc biệt là đôi chân thon dài nõn nà vô cùng bắt mắt thoáng ẩn hiện sau vạt xẻ tà của sườn xám.
Trên tay cô còn ôm một tập tài liệu.
“Ồ, bác sĩ Giang còn mở phòng khám riêng cơ đấy,” Sau khi bước vào, Tiêu Duyệt Nhiên nhìn Giang Thành cười nói.
“Đâu mà phòng khám của tôi chứ, tôi chỉ tới giúp đỡ người ta thôi,” Giang Thành cười nói với Tiêu Duyệt Nhiên.
Lâm Duẫn Nhi vốn đang làm việc, bỗng nhiên trông thấy một mỹ nữ mặc sườn xám tới tìm Giang Thành, hơn nữa hai người trò chuyện rất thân thiết, đột nhiên cô cảm thấy có chút ghen tị.
“Con gái, có vẻ Tiểu Giang rất nổi tiếng đấy,” Dương Mai nhìn thấu suy nghĩ của con gái mình, bà cười trêu ghẹo nói.
“Thì sao chứ? Con mặc sườn xám cũng chẳng kém cạnh gì cô ta đâu,” Lâm Duẫn Nhi vừa dọn dẹp đồ đạc vừa nói.
Tiêu Duyệt Nhiên mở tập tài liệu, lấy ra một số hợp đồng và nói: "Tôi mới đăng ký một công ty, những hợp đồng này đều cần anh ký tên.

Sau khi các thủ tục công nghiệp và thương mại hoàn thành, chúng ta có thể bắt đầu sản xuất hàng loạt.


Loại mặt nạ bùn dưỡng da kia của anh chất lượng tốt như thế, chắc chắn lúc đó doanh số bán hàng sẽ rất cao.

"
Giang Thành cầm hợp đồng nhìn sơ qua, sau đó nói: "Hình như hơi sai sai thì phải? Hôm đó tôi bảo chia năm - năm, sao giờ lại thành bảy - ba? Sao tôi có thể lấy nhiều lợi nhuận như thế chứ?"
“Bởi vì sản phẩm vốn là do anh phát minh, hơn nữa lần trước anh đã giúp tôi một việc lớn như thế, chồng trước ly hôn với tôi mà một xu gã cũng chẳng dám đòi, dĩ nhiên tôi phải cảm ơn anh tử tế chứ, giờ tôi tự do rồi,” Tiêu Duyệt Nhiên vén tóc lên cười, nhìn Giang Thành nói.
Giang Thành nghe Tiêu Duyệt Nhiên nói thế cũng không lằng nhằng thêm nữa, nhưng sau khi nhìn thấy tên của sản phẩm, anh có chút xấu hổ nói: “Mặt nạ bùn Giang Duyệt?”
Tiêu Duyệt Nhiên thấy Giang Thành nhìn đến đó rồi, cô vội vàng che miệng cười trộm, nói: “Anh thấy rồi hả? Đúng thế, nó được đặt tên theo hai chữ trong tên của chúng ta.

Ai bảo anh là cổ đông lớn chứ?"
Giang Thành thấy cái tên này, trong lòng anh thực sự xấu hổ, nếu vợ mình mà biết sản phẩm này có cái tên mập mờ thế này chắc chắn sẽ ghen điên lên rồi bắt mình ngủ dưới đất lần nữa mất.
“Được rồi,” Giang Thành không còn cách nào khác, người ta đã đăng ký xong rồi, anh có phản đối cũng vô ích.
“Hơn nữa tôi tìm anh còn có chuyện khác,” Tiêu Duyệt Nhiên có hơi ngượng ngùng nói.
“Có chuyện gì?” Giang Thành cau mày hỏi.
“Là chuyện lần trước chúng ta làm trong phòng ngủ ấy,” Tiêu Duyệt Nhiên xấu hổ nói.
"Lần trước hai người làm gì trong phòng ngủ?"
Giọng nói lạnh lùng của Hứa Tình đột nhiên vang lên.

Giang Thành nghe thấy giọng điệu này của Hứa Tình, trong lòng anh biết mình xong rồi, anh nhìn về phía cửa ra vào của phòng khám, lập tức thấy Hứa Tình mặc một bộ váy liền đi tới.
Lúc này, gương mặt Hứa Tình tràn đầy sát khí như thể cô đã bắt được quả tang chồng mình ngoại tình.
“Vợ à, sao em lại ở đây?” Giang Thành trông thấy Hứa Tình thì ngạc nhiên hỏi.
“Anh đừng quan tâm chuyện sao tôi lại tới đây, nói đi, hai người vào phòng ngủ làm gì?"
Hứa Tình vốn có việc nên đến đây tìm Giang Thành, kết quả không ngờ vừa vào lại nghe thấy Tiêu Duyệt Nhiên nói chuyện lần trước hai người đã làm trong phòng ngủ.
Lần trước Tiêu Duyệt Nhiên rủ Giang Thành đi ra ngoài gặp một mình, Hứa Tình đã nghi ngờ hai người đang dan díu với nhau, lần này quả nhiên cô đã bắt gặp được.
"Vợ à, không phải như em nghĩ đâu.

Lần trước anh chỉ khám bệnh cho cô ta với châm cứu cho cô ta trong phòng ngủ của cô ta thôi,” Giang Thành vội vàng giải thích nói.
“Là châm cứu trong phòng ngủ thì sao không nói thẳng ra? Còn úp úp mở mở nói gì mà chuyện làm trong phòng ngủ chứ?” Hứa Tình lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Duyệt Nhiên đang mặc sườn xám.
Khi cô thấy Tiêu Duyệt Nhiên ăn mặc trang điểm trải chuốt như thế thì càng chắc chắn hơn chuyện người phụ nữ này muốn giật đàn ông với mình.
“Giám đốc Hứa, cô hiểu lầm thật đấy, tôi với Giang Thành thật sự chỉ ở trong phòng ngủ khám bệnh thôi,” Tiêu Duyệt Nhiên nhìn Hứa Tình giải thích.
“Ai mà biết được các người làm gì chứ,” Hứa Tình nói một cách đầy thù địch.
Tiêu Duyệt Nhiên cũng không để bụng, cô nhìn Giang Thành nói: “Nếu hợp đồng đã ký xong rồi, tôi xin phép về trước, lần sau có thời gian, phiền bác sĩ Giang lại đến nhà khám bệnh cho tôi.”
Tiêu Duyệt Nhiên nói xong định đi luôn, nhưng Giang Thành cảm nhận rõ ràng ánh mắt hình viên đạn của Hứa Tình, anh vội vàng gọi cô ta lại.
“Có chuyện gì sao?” Tiêu Duyệt Nhiên có phần khó hiểu hỏi.
“Tôi viết đơn thuốc cho cô, sau này mỗi ngày cô uống một lần cũng có thể từ từ hồi phục,” Giang Thành vội vàng viết một đơn thuốc, đưa cho Tiêu Duyệt Nhiên.
Dù sao thì Giang Thành cũng không dám tới chỗ Tiêu Duyệt Nhiên khám cho cô ta nữa, nếu còn đi nữa, có thể Hứa Tình sẽ xử chết anh mất.
Tiêu Duyệt Nhiên thấy Hứa Tình tức giận như thế cũng chẳng quan tâm lắm, trái lại cô ta còn cầm đơn thuốc lắc lắc trước mặt Hứa Tình một cách đầy thách thức, như là vợ lẽ đang ra oai với vợ cả.
Hứa Tình lập tức càng thêm tức giận, Tiêu Duyệt Nhiên cũng mỉm cười đi ra ngoài.

“Đây là vợ của Tiểu Giang phải không?” Dương Mai trông thấy Hứa Tình, bà quay sang hỏi Lâm Duẫn Nhi.
“Vâng, cũng là cô giáo của con,” Lâm Duẫn Nhi hơi thất vọng, trề môi giận dữ nói.
“Bảo sao bác sĩ Giang lại kết hôn sớm như thế, mà kể cả là chưa kết hôn thì áp lực của con cũng không nhỏ đâu,” Dương Mai nhìn Lâm Duẫn Nhi trêu ghẹo nói.
Sau khi Tiêu Duyệt Nhiên rời đi, Hứa Tình nhìn Giang Thành nói: “Em bị bệnh viện xử phạt, giờ không có việc gì làm, nên mới tới thăm anh, không ngờ lại bắt được anh đang tằng tịu ở ngoài.”
Hứa Tình nói xong vươn tay nhéo mạnh vào đùi Giang Thành
Giang Thành đau đến nghiến răng nghiến lợi, sau đó nói: “Vợ à, anh thật sự không làm gì có lỗi với em hết, anh chỉ chữa bệnh cho cô ta thôi.”
“Ai thèm quan tâm anh làm gì chứ,” Hứa Tình hừ lạnh một tiếng rồi ngồi sang một phía.
“Em yên tâm đi, hình phạt của bệnh viện sẽ được thu hồi nhanh thôi,” Giang Thành nói với Hứa Tình.
Khi họ đang nói chuyện thì Gela với mái tóc vàng, đôi mắt xanh, ăn mặc vô cùng quyến rũ bước vào, theo sau cô là rất nhiều vệ sĩ.
“Bác sĩ Giang, hai ngày không gặp, hình như anh đẹp trai hơn rất nhiều,” Sau khi đi vào, Gela cười và nói với Giang Thành.
“Cô Gela,” Giang Thành vội vàng đứng dậy cười chào hỏi.
Nhưng điều mà Giang Thành không ngờ tới chính là cô Gela này lại trực tiếp ôm vai anh, hôn lên má anh hai cái rồi hôn một cái
Chính là Giang Thành không nghĩ tới chính là, cái này Gela trực tiếp ôm lấy bờ vai của hắn, hôn hai cái lên má anh, thậm chí còn theo phép lịch sự hôn lên môi anh một cái.
Hứa Tình đứng bên cạnh vốn đã bị Tiêu Duyệt Nhiên làm cho tức điên lên rồi, hiện tại còn bị Gela chọc giận hơn nữa, cô ta dám làm trò hôn chồng mình ngay trước mặt mình, Hứa Tình cảm thấy cả người cô như đều chìm trong cảm giác ghen tuông.
“Con gái à, Tiểu Giang này cũng quá sát gái rồi, đến phụ nữ nước ngoài cũng bị cậu ta chinh phục, áp lực của con thật sự không nhỏ đâu,” Dương Mai thấy có cả phụ nữ nước ngoài cũng đến gặp Giang Thành, bèn nói với Lâm Duẫn Nhi.
Lâm Duẫn Nhi cũng bị chọc tức đến bỏ vào phòng.
Giang Thành xấu hổ cười, vội vàng hỏi: “Cô Gela, cô tới tìm tôi có chuyện gì không?”
“Giang thần y, tôi cố ý đến để xin lỗi anh, xin lỗi Trung y,” Gela vô cùng hối lỗi hơi khom người xin lỗi Giang Thành.
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.