Quý Triết vừa nói vừa cười nhạt đi tới trước mặt Giang Thành, vốn anh ta biết được hôm nay chị Linh Lung sẽ đích thân tới pha rượu nên mới tới xem, không ngờ tình cờ gặp Giang Thành cũng ở đây.
Giang Thành thản nhiên nhìn lướt qua Quý Triết, không thèm để tâm xem Quý Triết có ý gì, tuy Quý Triết coi Giang Thành như tình địch, nhưng trong lòng Giang Thành, Quý Triết chẳng khác gì một tên hề nhảy nhót.
"Này, anh là ai? Anh ấy có đủ khả năng không thì liên quan gì đến anh?" Phương Lan Lan vừa lúc đi tới nói, cô ta còn đang định nhận Giang Thành làm thầy, sao có thể để cho người khác bắt nạt Giang Thành được.
Quý Triết nghe được những lời này vốn định nổi giận, nhưng sau khi nhìn thấy người nói Phương Lan Lan, trên mặt anh ta lập tức đổi thành nụ cười nịnh nọt, nói: "Lan Lan, em cũng ở đây à, hai chúng ta đúng là có duyên.
"
"Tôi đâu biết anh mà anh gọi tôi là Lan Lan, đừng làm như mình quen thân với tôi lắm ấy, tôi không quen anh.
" Phương Lan Lan lạnh lùng nói.
Quý Triết mặt nóng dán mông lạnh cũng thấy xấu hổ, ngượng ngùng cười nói: "Lan Lan, anh là Quý Triết đây, hai nhà chúng ta là thế giao mà.
"
"A——" Khuôn mặt Phương Lan Lan lộ ra biểu cảm hiểu rõ.
"Nhớ rồi sao?" Quý Triết vui vẻ hỏi.
"Không quen.
" Phương Lan Lan lập tức lạnh mặt nói.
Lần này Quý Triết càng thêm xấu hổ, nhưng anh ta cũng không thể làm gì Phương Lan Lan, tuy nhà họ Quý được xưng là gia tộc lớn thứ hai thành phố Lư Dương, nhưng so sánh với nhà họ Phương thì vẫn có chênh lệch không nhỏ.
"Lan Lan, sao em lại ở cùng với một người như vậy? Vậy sẽ khiến em mất giá đấy.
" Quý Triết tò mò nhìn Phương Lan Lan nói.
"Cần anh quan tâm chắc, tôi thích ở bên anh ấy đấy", Phương Lan Lan nói xong bèn ôm cánh tay Giang Thành kéo sang một bên, nói: "Chúng ta đi xa ra chút, có con ruồi cứ vo ve hoài, phiền quá.
"
Quý Triết thấy Phương Lan Lan và Giang Thành thân mật với nhau như vậy, trong lòng càng thêm ghen tị, Hứa Tình và Giang Thành ngủ chung một giường, giờ ngay cả tiểu thư cả nhà họ Phương cũng có quan hệ tốt với anh ta như vậy, Giang Thành này rốt cuộc là có ma lực gì? Mà có cả đống phụ nữ vây quanh anh ta?
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng, Quý Triết tìm một chỗ ngồi xuống, bởi vì anh ta đã tìm người giúp xếp hàng trước, nên sẽ được nếm rượu ngon trước Giang Thành.
Rất nhanh đã đến lượt Quý Triết, Hỏa Linh Lung pha chế rượu xong thì đặt trước mặt Quý Triết.
"Chị Linh Lung, đã lâu không gặp, chị thật sự ngày càng xinh đẹp.
" Quý Triết cười nói chuyện với Hỏa Linh Lung, muốn gần gũi hơn với Hỏa Linh Lung.
Đôi mắt xinh đẹp của Hỏa Linh Lung chỉ thản nhiên lướt qua Quý Triết, không có ý định tiếp chuyện anh ta.
"Quả là Ngọn lửa của quỷ, uống rất ngon.
"
"Đúng vậy, chị Linh Lung vẫn thật tuyệt vời, có thể pha chế ra loại rượu ngon như vậy.
"
Người mua được "Ngọn lửa của quỷ" đều khen không dứt miệng, Quý Triết tìm một nơi ngồi xuống, nếm một ngụm rồi nói: "Đúng thật là rượu ngon, có màu sắc êm dịu, hương vị nhẹ nhàng, xứng đáng là loại rượu nổi danh.
"
Vừa vặn Quý Triết thấy Giang Thành và Phương Lan Lan cũng đã lấy được rượu ngồi xuống một bên, Quý Triết khinh bỉ nhìn Giang Thành nói: "Giang Thành, nếu không phải Lan Lan thương mày phải ở rể, bố thí cho mày một ly rượu ấy, chỉ sợ cả đời này mày cũng không đến nổi một quán bar đắt tiền thế này đâu nhỉ?"
"Hiện giờ còn có đàn ông bằng lòng ở rể à? Có vô dụng quá không vậy?"
"Được rồi, nhìn bộ quần áo rẻ tiền trên người nó kia kìa, cũng không giống người có thể uống được loại rượu đắt đến vậy.
"
"Rượu của chị Linh Lung tốt như vậy, để người thế kia uống thật sự quá lãng phí.
"
Xung quanh có không ít người chậm rãi thưởng rượu, nghe nói Giang Thành hoá ra là người ở rể, ánh mắt nhìn về phía Giang Thành lập tức tràn ngập khinh bỉ, giống như Giang Thành uống loại rượu quý kia là đang hủy hoại nó vậy.
Quý Triết nhìn thấy lời nói của mình thành công làm cho mọi người xung quanh khinh bỉ Giang Thành, trong lòng không khỏi đắc ý.
Một thằng đi ở rể tìm đến tận cửa muốn đấu với mình, còn không phải bị mình đùa chết sao.
Phương Lan Lan nghe thấy những người này nói vậy, lập tức muốn bùng nổ, nhưng ngay lúc này, Giang Thành bỗng nhấp một ngụm "Ngọn lửa của quỷ", khuôn mặt hiện lên chút thất vọng, nhẹ giọng nói: "Rượu này, cũng chỉ đến thế thôi.
"
Chỉ đến thế thôi!
Một câu nói này Giang Thành làm cho tất cả những người đang thưởng rượu ở đây đều sững sờ, ý đang muốn nói là "Ngọn lửa của quỷ" không ngon?
Tất cả mọi người ở đây đều khen "Ngọn lửa của quỷ" uống ngon bao nhiêu, hoàn mỹ bao nhiêu, kết quả Giang Thành lại nói không ngon, đây không phải là tát vào mặt mọi người sao?
Giờ khắc này, không chỉ khách hàng đang uống rượu ngẩn người, ngay cả Hỏa Linh Lung đang pha rượu cũng ngẩn ra.
Vốn Hỏa Linh Lung cũng không để Giang Thành vào mắt, dù sao mỗi lần cô đến pha rượu đều gặp rất nhiều người quyền cao chức lớn, người đáng để cô để ý thật sự quá ít.
Nhưng lần này Giang Thành đã thật sự khiến cô chú ý, Hỏa Linh Lung dừng pha chế, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Giang Thành, thanh âm lạnh lẽo hỏi: "Anh nói gì?"
Dáng người nóng bỏng của Hỏa Linh Lung và giọng nói lạnh như băng của cô tạo ra một sự tương phản mãnh liệt, mọi người ở đây đều bất giác rùng mình một cái.
Trong lòng ai nấy cũng chỉ có một ý nghĩ, thằng này đúng là muốn chết, chưa từng có ai dám nói rượu Hỏa Linh Lung pha là không ngon, hơn nữa còn là nói trước mặt Hoả Linh Lung.
Quý Triết nhìn thấy tình huống này, trong lòng vô cùng vui sướng, mẹ kiếp, Giang Thành quá là não tàn, lại dám nói rượu của chị Linh Lung không nghe, giờ thì thảm rồi.
Bởi vì Hỏa Linh Lung không chỉ điều hành một cửa hàng rượu thôi, ngành chính của cô ta là ở các hộp đêm, hơn nữa Hỏa Linh Lung nhờ có tài năng pha chế rượu và dáng hình gợi cảm quyến rũ, nên sau lưng cô ta cũng có rất nhiều ông lớn ủng hộ, bởi vậy cho tới giờ vẫn chưa có ai dám đắc tội với Hỏa Linh Lung.
Giang Thành nói rượu của Hỏa Linh Lung không ngon, vậy chắc chắn sẽ bị hành thật thảm.
"Cô sử dụng ba nguyên liệu chính cho loại rượu này, rượu trắng, rượu mơ, rượu Tây, còn có một nguyên liệu phụ là Sprite, trong đó rượu trắng cho ba ounce, còn Sprite thì ít hơn hai ounce nên rượu chỉ có vị cay, thiếu cảm giác ngọt ngào thật sự, độ tinh khiết của rượu mơ không cao nên dẫn đến hương vị kém, nói chung, đây cũng chỉ là một ly rượu bỏ đi mà thôi.
" Giang Thành nhẹ giọng nói.
Những lời nhận xét lúc trước về Giang Thành chỉ khiến cho mọi người ở đây ngạc nhiên, nhưng Giang Thành nói thế này thì như ném một quả bom vào giữa đám người, tất cả đều bùng nổ.
"Mẹ kiếp, khó trách tên này lại chịu đi ở rể, đúng là một tên tâm thần não tàn.
"
"Đíng vậy, rượu ngon như vậy lại nói là bỏ đi, chẳng nếm rượu tí gì mà nói nhảm cái gì thế?"
"Quá vô lý, dám nói về rượu của chị Linh Lung như vậy, không thấy xấu hổ à.
"
Quý Triết nghe Giang Thành nói vậy, suýt nữa đã không nhịn được phì cười, tên Giang Thành này đúng là tự ép mình vào đường chết, nếu như lúc trước vẫn còn có cách xoay sở, thì lần này Giang Thành đâm vào đường cụt rồi.
"Xấu hổ, lần này không cần tao ra tay, tự mày đã chết.
" Quý Triết lạnh nhạt nhấc ly rượu, vừa nhấp rượu trong niềm vui sướng khi người ta gặp họa vừa nhìn Giang Thành.
Choang!
Tiếng thủy tinh vỡ vụn vang lên, tất cả thanh âm bàn tán trong cửa hàng lập tức ngừng bặt, mọi người đều nhìn về phía Hỏa Linh Lung.
Chỉ thấy bấy giờ Hỏa Linh Lung đi giày cao gót, đôi chân thon dài bước từng bước về phía Giang Thành.
Nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng đó của Hỏa Linh Lung, tất cả mọi người đều vui vẻ nhìn về phía Giang Thành, bọn họ đang chờ xem Hỏa Linh Lung sẽ dạy dỗ cái tên ngu ngốc không hiểu chuyện này thế nào.
Tuy nhiên trước sự ngạc nhiên của mọi người, Hỏa Linh Lung đứng trước mặt Giang Thành lại không hề nổi giận, ngược lại còn trực tiếp mở chân ngồi xuống đùi Giang Thành, hai cánh tay trắng nõn ôm lấy cổ Giang Thành, vô cùng thân mật.
"Tại sao bây giờ cậu mới xuất hiện?" Hỏa Linh Lung lẩm bẩm bên tai Giang Thành.
"Xin lỗi, cô có thể xuống khỏi người tôi không?" Giang Thành muốn đẩy Hoả Linh Lung đang ngồi trên đùi mình ra.
Người phụ nữ này thật sự quá quyến rũ, hiện giờ lại thân mật ngồi trên đùi Giang Thành như vậy, chính anh cũng cảm giác quá cám dỗ.
"Ôi, em trai còn ngượng à?" Hỏa Linh Lung buông cánh tay ôm Giang Thành ra, nhưng vẫn ngồi trên đùi Giang Thành, vui vẻ cười nói: "Tôi vẫn luôn chờ một người hiểu tôi, người kia chính là cậu, cậu nói đúng đấy, thứ gọi là Ngọn lửa của quỷ chỉ là phế phẩm tôi tùy tiện tạo ra.
"
Hỏa Linh Lung vốn rất nghiêm túc pha chế rượu, nhưng dần dần cô nhận ra, có nhiều người chạy đến chỉ vì vẻ đẹp của mình, căn bản chẳng hề nếm xem rượu của cô thế nào, cho dù rượu cô làm ra không ngon, nhưng vẫn có nhiều người khen ngợi nó.
Bởi vậy Hỏa Linh Lung nghĩ ra một biện pháp, cách một khoảng thời gian cô sẽ tự pha chế "Ngọn lửa của quỷ", trên thực tế đây chỉ là một loại rượu rất bình thường nhưng cô lại bán rất đắt, dù vậy vẫn có vô số người không biết phẩm rượu đến mua, khen nức nở là uống ngon.
Đối mặt với những người như vậy, Hỏa Linh Lung đều vô cùng thất vọng, nhưng cô tin chắc rằng rồi sẽ có người hiểu cô xuất hiện, quả nhiên, hôm nay Giang Thành xuất hiện.
Hỏa Linh Lung nói xong, tất cả mọi người đều không ngờ Giang Thành lại nói đúng, rượu này quả nhiên không ngon, nhiều người trong số họ còn vừa mới khoe khoang là nó ngon cỡ nào, giờ hệt như khoe khoang bản thân không biết phẩm rượu vậy, không thể nghi ngờ đây là một cái tát vang dội đánh vào mặt hầu hết người ở đây.
"Em trai, sau này tôi sẽ chỉ pha chế rượu ngon cho cậu, hơn nữa tất cả đều miễn phí, thế nào?" Hỏa Linh Lung cười quyến rũ nói với Giang Thành.
Cảnh tượng diễn ra trước mắt lại tiếp tục khiến cho tất cả mọi người sững sờ, ai cũng ngạc nhiên đến mức cằm rơi xuống đất, nhìn cảnh tượng khó tin trước mặt.
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Chẳng phải là nên tức giận à? Sao Hỏa Linh Lung chẳng những không nổi giận, mà lại còn thân mật ôm lấy thằng oắt kia vậy?
Trên mặt Quý Triết đang định xem kịch cũng đầy vẻ kinh ngạc, anh ta không rõ đang có chuyện gì xảy ra, chẳng phải nên dạy dỗ Giang Thành một trận sao? Sao lại đổi thành hành động thân mật thế này?
Hơn nữa người phụ nữ kiêu căng như Hỏa Linh Lung, chẳng những không trách cứ Giang Thành, còn nới với Giang Thành là sau này sẽ miễn phí toàn bộ rượu cho nó, chỉ pha rượu cho Giang Thành, tình huống này là sao?.