“Anh bảo sao cơ?"
Hạ Nhất Tinh kinh ngạc nhìn Giang Thành, đáy mắt cô hiện lên tia hoảng loạn.
Mặc dù cô lập tức bình tĩnh lại, nhưng vẫn không thoát được đôi mắt của Giang Thành.
“Tôi bảo là cô cởi quần áo của tôi, đương nhiên tôi cũng phải cởi quần áo của cô,” Giang Thành nói rồi tiến một bước về phía Hạ Nhất Tinh.
“Anh đang trêu tôi thôi đúng không?”
Hạ Nhất Tinh lập tức cẩn thận lùi về phía sau một bước.
"Cô nghĩ tôi đang trêu cô sao?” Giang Thành lại tới gần Hạ Nhất Tinh thêm mấy bước nữa.
Hạ Nhất Tinh đã nhận ra Giang Thành đang nghiêm túc, hoàn toàn không có ý đùa giỡn, cô lập tức hoảng loạn lùi về phía sau, cả người cô lập tức va vào bàn trang điểm, lúc này cô không thể tiếp tục lùi về phía sau được nữa.
Giang Thành không nói gì, Hạ Nhất Tinh cũng không nói gì, nhưng tiếng hít thở của cô trở nên dồn dập và rõ ràng hơn, cô không rõ rốt cuộc Giang Thành đã nhận ra điều gì.
“Tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám xằng bậy, tôi nhất định sẽ báo với Linh Lung,” Hạ Nhất Tinh căng thẳng nói.
“Yên tâm, nếu tôi định làm gì cô thì chắc chắn tôi sẽ không để chị ấy biết.
"
Giang Thành vừa nói, vừa duỗi tay đặt trên cần cổ trắng nõn của Hạ Nhất Tinh, bàn tay nhẹ nhàng trượt xuống dưới, giống như chỉ cần Giang Thành muốn thì anh có thể với vào nơi căng mẩy bên trong cổ áo kia bất cứ lúc nào.
“Nói đi, cô thử tôi nhiều lần như thế là vì cái gì?”
Bàn tay Giang Thành đặt trên cúc áo trước ngực Hạ Nhất Tinh, bởi vì không cài hai cúc ở phía trên nên tay anh như đặt trên rãnh ngực căng mẩy ấy.
“Tôi không hiểu anh đang nói gì!”
Hạ Nhất Tinh hít thở dồn dập, bộ ngực nở nang không ngừng phập phồng, thỉnh thoảng nơi trắng muốt như tuyết kia còn tiếp xúc trực tiếp với bàn tay của Giang Thành.
“Vậy sao? Cô vẫn không thừa nhận?”
Giang Thành cười lạnh một tiếng, bàn tay dùng sức, thô bạo giật bung cúc áo trước ngực Hạ Nhất Tinh, tức khắc lộ ra gò núi cao trắng muốt được bra trắng bao lấy.
“Từ lúc vào cửa, cô đã cố ý dụ dỗ tôi, cả lúc hoá trang cho tôi lúc nãy lẫn việc bắt tôi cởi quần áo, tất cả đều là do cô muốn quan sát tôi, thử tôi, tôi nói đúng chứ?”
Đối mặt với sắc đẹp, tuy Giang Thành cũng sẽ rục rịch nhưng vẫn không đến mức đánh mất toàn bộ lý trí, do đó anh đã nhạy bén nhận ra những điều này.
Hạ Nhất Tinh nghe Giang Thành nói xong, trong lòng càng thêm hoảng loạn, quả thật, khi cô biết Hỏa Linh Lung muốn dẫn một người đàn ông tới, cô đã chuẩn bị thử kẻ này.
Vốn tưởng sẽ không bị nhận ra nhưng không ngờ tất cả kế hoạch của cô đều bị người đó vạch trần.
Hạ Nhất Tinh căng thẳng nhìn vào mắt Giang Thành, bàn tay Giang Thành duỗi đến trước ngực cô, hiện tại phía thân trên của cô không còn gì che chắn ngoài chiếc bra trước ngực, Giang Thành chỉ cần giật một cái, cô thật sự có thể bị anh ta lột sạch.
"Tôi không thể nói ra mục đích của mình, nhưng tôi thật sự không có ác ý,” Hạ Nhất Tinh lập tức nói.
“Thật?”
Giang Thành hỏi.
“Là thật,” Hạ Nhất Tinh nghiêm túc nói.
Đôi mắt Giang Thành cẩn thận nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Nhất Tinh, cuối cùng anh thả tay xuống, không tiếp tục lột nốt lớp bảo vệ cuối cùng ra nữa, bởi vì cặp ngực bò sữa này thật sự rất hấp dẫn, nếu lột sạch thật, anh e là có thể anh cũng sẽ không nhịn được.
"Được, tôi tin cô,” Giang Thành nhẹ giọng nói, sau đó anh cầm quần áo đi sang bên khác thay.
Hạ Nhất Tinh thấy Giang Thành không tiếp tục nữa mới thở phào nhẹ nhõm, nếu bị lột sạch thật thì cô đúng là mất hết mặt mũi.
Nhưng dù là vậy, từ trước tới giờ cô cũng chưa từng lộ quá nhiều như thế trước mặt bất cứ người đàn ông nào.
“Vừa rồi cô cởi quần áo của tôi ra, giờ không mặc vào giúp tôi à?”
Giang Thành khoác áo sơ mi lên nhưng lại không cài cúc, thản nhiên nhìn Hạ Nhất Tinh cười hỏi.
Hạ Nhất Tinh hít một hơi thật sâu, cô tới gần Giang Thành, giúp Giang Thành cài áo sơ mi lại.
"Rốt cuộc anh là ai? Không thể nói cho tôi biết sao?” Ngón tay Hạ Nhất Tinh không cẩn thận xẹt qua lồng ngực rắn chắc của Giang Thành.
“Tôi chỉ là một bác sĩ,” Giang Thành thản nhiên nói.
“Bác sĩ bây giờ đều đỉnh vậy à?”
“Cô nói chỗ nào đỉnh? Là cơ ngực tôi à? Ngực cô cũng không phải dạng vừa mà,” Giang Thành cười nhạt nói.
Hạ Nhất Tinh lập tức xấu hổ và nổi giận, sắc mặt cô hơi đỏ lên.
“Xúc cảm thật sự rất tuyệt,” Giang Thành trầm giọng nói.
“Tiểu Hạ, em ở trong à?”
Giọng nói của Hỏa Linh Lung đột nhiên truyền vào từ ngoài cửa.
“Vâng, em ra ngay đây,” Hạ Nhất Tinh vội vàng trả lời, sau khi giúp Giang Thành sửa sang lại quần áo mới mở cửa đi ra ngoài.
Cửa mở ra, Hỏa Linh Lung lập tức nhìn thấy một Giang Thành hoàn toàn khác.
Lúc này Giang Thành đang mặc lễ phục dạ hội, một chiếc áo sơ mi có viền xếp ly màu trắng càng tôn lên vóc dáng hoàn mỹ của Giang Thành, hai cúc áo trên cổ không cài khiến lồng ngực rắn chắc như ẩn như hiện, một chiếc áo bành tô thuần đen trang trọng mà không mất đi vẻ nhẹ nhàng, chiếc nơ đen trên cổ áo càng làm nổi bật khí chất của một quý tộc.
Phải nói rằng phong cách phối trang phục của Hạ Nhất Tinh rất độc đáo, bộ lễ phục này kết hợp với dáng người hoàn mỹ của Giang Thành đều hoàn hảo không chê vào đâu được.
Thật ra không chỉ riêng Hỏa Linh Lung sáng mắt khi thấy Giang Thành, lúc trước Hạ Nhất Tinh cũng không ngờ được rằng Giang Thành thay lễ phục lại khác lúc trước nhiều đến thế.
“Được đấy em trai, cậu thật sự khiến chị rất ngạc nhiên đấy,” Hỏa Linh Lung đi tới khoác tay Giang Thành.
Hỏa Linh Lung trong chiếc váy dạ hội màu tím đứng cùng Giang Trừng trong bộ lễ phục màu đen, hai người hoàn toàn xứng đôi vừa lứa.
“Thật là xứng đôi,” Hạ Nhất Tinh cười nói, cô không thể tưởng tượng nổi, một người đàn ông trông trầm ổn như bây giờ lại thô bạo giật cúc áo của mình như thế.
Nghĩ tới cảnh đó, mặt Hạ Nhất Tinh lập tức đỏ bừng.
“Em sao thế? Sao tự dưng lại đỏ mặt?” Hỏa Linh Lung nhìn Hạ Nhất Tinh hỏi.
“Không sao đâu chị, chỉ là hơi nóng thôi,” Hạ Nhất Tinh cười nói.
“Hôm nay cảm ơn em, để bữa khác chị mời em đi ăn nhé,” Hỏa Linh Lung nói xong bèn khoác tay cùng Giang Thành rời khỏi đây.
Giang Thành ngồi trên xe Hỏa Linh Lung, không khỏi nhớ lại cảnh tượng ban nãy, tuy đúng là Hạ Nhất Tinh rất đáng nghi nhưng cô ta không có ác ý thật.
Bởi vì Giang Thành rất quan tâm đến Hỏa Linh Lung, đương nhiên anh sẽ không cho phép bất cứ người nào đáng ngờ ở bên cạnh cô.
Có lẽ gần đây anh đã quá nhạy cảm vì chuyện của Hứa Tình, nhưng anh cũng phải công nhận là bộ ngực kia của Hạ Nhất Tinh thật sự rất tuyệt.
“Chị Linh Lung, tối nay chúng ta dự tiệc gì vậy?” Giang Thành hỏi.
“Chắc cũng có thể coi như tiệc gia đình của nhà tôi đi!” Hỏa Linh Lung rất phiền muộn nói.
“Tiệc gia đình?”
“Chuyện này khá phức tạp, mặc dù nói là tiệc gia đình của nhà tôi nhưng cũng có rất nhiều gia tộc và thế lực lớn ở Lư Dương được mời đến,” Hỏa Linh Lung nói.
“Nhưng chị không vui,” Giang Thành có thể thấy được, Hỏa Linh Lung không chỉ không vui, trong mắt còn có chút tức giận.
Hỏa Linh Lung liếc nhìn Giang Thành nói: “Bởi vì tôi bị đuổi ra khỏi nhà.
”