Công ty Quỹ Tân Nguyên, nằm trên đường Trung Hải số 2, Tân Thành, là một tòa nhà chọc trời 30 tầng.
Giám đốc điều hành của công ty Quỹ Tân Nguyên tên là Cầu Sơn, lần này gây áp lực lên " tập đoàn Tam Giao" và khiến "Công ty Quỹ Tân Nguyên" bị tổn thất nặng nề.
Trước sức ép kép của ban giám đốc và ngân hàng, Cầu Sơn đã nổi cơn tanh bành với các nhân viên trong văn phòng.
Cổ phần của " tập đoàn Tam Giao" trong tay ông ta đã trở thành củ khoai nóng hổi.
Những ngày gần đây, xu hướng thị trường chứng khoán tiếp tục điều chỉnh giảm, trọng tâm liên tục giảm.
Sau khi khối lượng giao dịch hàng ngày của " tập đoàn Tam Giao" tăng vọt, giao dịch đã bị thu hẹp.
Cầu Sơn muốn cấp dưới của mình tiếp tục bán cổ phần của " tập đoàn Tam Giao", nhưng ông chủ của " tập đoàn Tam Giao" đã gọi cho ông ta và yêu cầu ông ta tạm dừng việc bán.
Tuy nhiên, gần đây " tập đoàn Tam Giao" đã bị ảnh hưởng bởi những tin tức tiêu cực, và Cầu Sơn lo lắng rằng nếu ông ta không vứt bỏ những con bài mặc cả của cổ phiếu " tập đoàn Tam Giao", nó sẽ mang lại tổn thất lớn hơn nữa.
Sau khi Triệu Húc chở Hà Ngọc Kỳ đến tòa nhà "Công ty Quỹ Tân Nguyên", anh đã đợi khoảng 20 phút trước khi cuộc gọi cuối cùng bắt đầu.
Nhìn thấy điện thoại hiển thị trên điện thoại là điện thoại "Thạch Đằng". Anh không thể không mỉm cười đầy ẩn ý, liền nhấn nút trả lời trên điện thoại.
"Tổng giám đốc Thạch, tôi đến rồi! Anh đang ở đâu?"
"Tôi cũng đến rồi, một chiếc Bentley màu đen, biển số là 6666." Thạch Đằng nói.
Triệu Húc nhìn quanh bãi đậu xe và thấy ba nam một nữ bước ra từ chiếc Bentley màu đen cách đó không xa. Khi anh nhìn vào biển số xe, hóa ra là 6666.
“Tôi nhìn thấy anh rồi, tôi đến ngay đây!” Cúp điện thoại xong, Triệu Húc nói với Hà Ngọc Kỳ đang ở bên cạnh: “Đi thôi, Tiểu Kỳ, đến giờ đi công tác rồi.”
"Thạch Đằng" này là nhà giao dịch trở về từ Phố Wall cùng với Cố Minh Tuyết.
Sau khi trở về Trung Quốc, anh ta đã sử dụng tiền của gia đình để thành lập "Quỹ Đằng Đạt", chủ yếu tham gia vào các khoản đầu tư mạo hiểm khác nhau. Được xếp hạng trong số ba tổ chức đầu tư mạo hiểm hàng đầu trong nước.
Cố Minh Tuyết nói với Triệu Húc rằng "Thạch Đằng" này đáng tin cậy 100%. Vì vậy, Triệu Húc muốn mượn tay Thạch Đằng để thâu tóm cổ phần của " tập đoàn Tam Giao" do Cầu Sơn nắm giữ.
Sau khi xuống xe, anh dẫn Hà Ngọc Kỳ về phía Thạch Đằng và những người khác rồi bước tới.
"Tổng giám đốc Thạch!"
Triệu Húc đã xem những bức ảnh mà Cố Minh Tuyết đưa cho anh và nhận ra Thạch Đằng trong nháy mắt.
Thạch Đằng cũng trạc tuổi anh, chỉ hai mươi sáu hay mười bảy tuổi. Anh ta cao khoảng 1,8m và trông rất đẹp trai, nhưng với một cặp kính cận trên sống mũi, nó mang lại cảm giác tri thức.
Thạch Đằng nghe thấy tiếng gọi của Triệu Húc, lập tức chào hỏi bằng ánh mắt không khiêm tốn cũng không hống hách, chủ động vươn tay chào Triệu Húc và nói: "Anh là Triệu Húc, anh Triệu phải không?"
“Vâng, tôi là Triệu Húc.” Triệu Húc bắt tay với Thạch Đằng.
“Tôi nghe nói rằng anh là anh trai của cô Cố?” Thạch Đằng hỏi.
"Anh trai bên cạnh, chúng ta lớn lên như những người bạn thời thơ ấu. Chỉ là lúc đó Minh Tuyết vẫn còn nhỏ, cô ấy đi xung quanh tôi mỗi ngày như một kẻ bám đuôi."
Thạch Đằng gật đầu và nói với Triệu Húc: "Chúng ta cùng nhau đi thôi. Tôi đã hẹn với anh Cầu của Công ty Quỹ Tân Nguyên."
"Nào đi thôi!"
Hai người đều thực hiện một động tác lịch sự, dẫn Hà Ngọc Kỳ, thư ký, vệ sĩ và những người khác đến tòa nhà "Công ty Quỹ Tân Nguyên".
Cầu Sơn đang nói chuyện điện thoại với một người bạn, và cánh cửa văn phòng mở ra đúng lúc.
“Mời vào!”Cầu Sơn gọi trong khi cầm micro.
Cô thư ký mặc đồng phục CV bước vào và báo cáo với Cầu Sơn: “Ông Cầu, Tổng giám đốc Thạch Đằng của Quỹ Đằng Đạt đang ở đây.”
“Nhanh lên mời họ vào!” Cầu Sơn cười ra lệnh cho thư ký.
Thư ký đáp, quay người bước ra ngoài.
Cầu Sơn lập tức nói với người nghe điện thoại: "Ông Bành, tôi không nói chuyện với ông nữa, đây là một vị khách quan trọng. Được rồi, chúng ta sẽ cùng nhau chơi mạt chược khi có thời gian."
Sau khi cúp điện thoại, Cầu Sơn lập tức sắp xếp trang phục. Ông ta vuốt v e cái đầu sau lớn bóng bẩy.
Hôm qua, ông ta bất ngờ nhận được cuộc gọi từ "Quỹ Đằng Đạt" của Thạch Đằng, Thạch Đằng nói rằng sẽ bàn bạc hợp tác với ông ta. Điều này khiến Cầu Sơn vui mừng khôn xiết.
"Quỹ Đằng Đạt" là một tổ chức đầu tư mạo hiểm nổi tiếng đã trở nên nổi tiếng ở Trung Quốc trong năm qua.
Thạch Đằng có danh hiệu "Nhà đầu tư cấp độ thần". Kể từ khi tiếp quản công ty được một năm, anh ấy đã từ một công ty nhỏ không quen thuộc đã trở thành ba công ty đầu tư mạo hiểm hàng đầu trong nước. Ông ta phải nói rằng Thạch Đằng có tầm nhìn và trí tuệ phi thường.
Trong năm qua, "Quỹ Đằng Đạt" do Thạch Đằng lãnh đạo đã đầu tư tổng cộng năm mưới sáu công ty. Mười tám công ty đã niêm yết cổ phiếu thành công, lợi nhuận của gần hai mươi công ty đã được cải thiện đáng kể và ít hơn năm công ty thua lỗ. Kỷ lục thương mại này đủ để nổi bật giữa tất cả các công ty khác.
Ngoài ra, Thạch Đằng còn được giới tài chính mệnh danh là "nhà quản lý".
Nếu có thể nhận được sự giúp đỡ từ người này, chắc chắn ông ta sẽ xoay chuyển được tình thế. Nếu được "Quỹ Đằng Đạt" ưu ái, công ty có thể tự hào hơn nữa với toàn bộ tỉnh H.
Vừa phấn khích vừa lo lắng,Cầu Sơn đang hồi hộp chờ đợi.
Một phút sau, cửa văn phòng được mở ra, thư ký cùng năm sáu người bước vào.
Thạch Đằng là một người nổi tiếng trong giới tài chính. Vì vậy, Cầu Sơn đã nhận ra anh ta trong nháy mắt. Nở nụ cười trên môi, ông ta chủ động giơ tay chào Thạch Đằng: "Anh Thạch, tôi ngưỡng mộ cái tên này từ lâu rồi. Thật vất vả cho anh quá, xin chào! Hoan nghênh mọi người đến đây!"
Thạch Đằng nói "Hmm!" Và gật đầu thờ ơ. Anh ta giới thiệu với Cầu Sơn: "Ông Cầu, để tôi giới thiệu một người bạn với ông. Đây là giám đốc của Tập đoàn Hùng Quang, anh Triệu Húc."
Cầu Sơn không khỏi sửng sốt khi nghe thấy hai chữ "Triệu Húc!"
Trong khoảng thời gian này, ngoài sự cố của "Tập đoàn Tam Tiêu" và "Tập đoàn Y Hổ", các sự cố đều gây ra những rắc rối nghiêm trọng. Tên của Triệu Húc, Dương Hưng và Triệu Hằng được mọi người xung quanh nhắc đến nhiều nhất.
"Tập đoàn Hùng Quang" của Triệu Húc là người hỗ trợ "tập đòa Y Hổ" của Tống Y Sa, cũng có thể nói là phe cánh đứng về phái "Tập đoàn Tam Gia".
Trong phút chốc, ông ta không khỏi choáng váng.
Triệu Húc cười nhẹ nói với Cầu Sơn: "Ông Cầu, xem ra ông không hoan nghênhtôi lắm?"
"Đâu có đâu có! Nếu anh Triệu là bạn của anh Thạch, không có lý do gì mà người của anh Thạch lại không được chào đón. Mời ngồi, mời ngồi!"Cầu Sơn ra hiệu cho mọi người, rồi nói với thư ký: "Đi lấy trà Phổ Nhĩ quý giá của tôi ra đây!"
“Vâng thưa ông!” Thư ký đáp lại, quay người bước ra ngoài.
Ngồi trước bàn trà, Cầu Sơn nhìn Thạch Đằng và Triệu Húc, trên mặt nở một nụ cười ngượng nghịu. Bề ngoài thì có vẻ rất bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng lại bất an.
Ông ta không ngờ rằng Triệu Húc của "Tập đoàn Hùng Quang" cũng sẽ đến, cho rằng Triệu Húc và Thạch Đằng là bạn bè.
Vốn dĩ ông ta đang tràn đầy vui mừng, nghĩ rằng Thạch Đằng đến lần này có thể là vì muốn đầu tư vào công ty của chính mình, hoặc là tự mình đến nói chuyện hợp tác. Nhưng sau khi nhìn thấy Triệu Húc, một cảm giác tồi tệ trong lòng ông ta lờ mờ nảy sinh.
Thạch Đằng mở cửa và nói với Cầu Sơn: "Ông Cầu, người quân tử không nói lời mờ ám. Tôi lần này bay ngàn dặm xa xôi đến đây, chủ yếu là muốn mua lại cổ phần của tập đoàn Tam Giao đang có trong tay ông. Ông có phân chia cổ phần hay không?”