Chàng Rể Vô Địch (Chàng Rể Đệ Nhất)

Chương 872: Nói Năng Điên Cuồng





Lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Thiên, Staro liền nhìn chằm chằm vào Hoàng Thiên không rời mắt.
Anh ta không chỉ một lần tưởng tượng dáng vẻ của Hoàng Thiên trông ra sao, anh ta vẫn khả tò mò với Hoàng Thiên,
Dù sao cũng là người có thể để cho ông chủ của anh ta là Migfis tự mình điểm danh, khẳng định là không đơn giản.
Một người là Hoàng Thiên, một người là Vũ Thanh, ở Việt Nam, Migfis muốn xử lý hai người này.
Nếu như không thể hoàn thành nhiệm vụ này, như vậy Staro cũng không biết phải bàn giao như thế nào với Migfis.
Hoàng Thiên cũng đang quan sát Staro, dựa vào kinh nghiệm của Hoàng Thiên, anh cảm thấy người nước ngoài này cũng tuyệt đối không phải người bình thường.
Đặc biệt là con mắt màu xanh hình tam giác kia, lộ ra hung ác, khi nhìn người ta cảm thấy không rét mà run.
Dạng người như vậy, nhất định là một người độc ác lại hung bạo.

Lúc này Hoàng Thiên lại nhìn lướt qua Hoàng Minh Triết, phát hiện Hoàng Minh Triết khó mà che giấu được sự hưng phấn trong lòng, Hoàng Thiên lập tức ý thức được, Hoàng Minh Triết cùng người đàn ông nước ngoài này, hẳn là có liên quan.
Lại nghĩ tới vừa rồi Hoàng Minh Triết rất sung sướng đồng ý, để người nước ngoài này đi vào phòng riêng, Hoàng Thiên liền cảm giác không thích hợp.
"Anh Hoàng Thiên.

Xin chào”
Staro âm trầm cười một tiếng, đi tới bên cạnh Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên ngồi ở chỗ đó không nhúc nhích, anh nhìn thoáng qua Hoàng Minh Triết, âm thanh lạnh lùng nói: “Là cậu kêu anh ta tới sao?”
Hoàng Minh Triết sững sờ, cậu ta cũng không ngờ tới Hoàng Thiên có thể lợi hại như vậy.


Chỉ vậy mà đã đoán được.
“Tôi đang hỏi cậu đấy”
Hoàng Thiên nhìn chằm chằm Hoàng Minh Triết hỏi.
Sắc mặt Hoàng Minh Triết biến đổi, hô hấp cũng trở nên gấp gáp.
Cậu ta vẫn rất sợ Hoàng Thiên, cho dù bây giờ Staro cũng ở đây.
“Anh, đây là một người bạn của em”
Hoàng Minh Triết nhẹ nhàng nói một câu.
“Anh Hoàng Thiên, tôi có thể ngồi xuống không” Staro rất đắc ý cười một tiếng, cũng không đợi Hoàng Thiên đồng ý, đã mặt dày ngồi xuống.
Là ngồi sát bên cạnh Hoàng Minh Triết, ngồi ở đối diện với Hoàng Thiên.
Rất hiển nhiên, anh ta cùng với Hoàng Minh Triết là một đám.
“Tôi để cho anh ngồi xuống sao? Cút ra ngoài”
Hoàng Thiên trầm giọng nói.
Đối với người nước ngoài không mời mà tới này, Hoàng Thiên cũng không có cảm tình gì.
“Ha ha, anh xác định để cho tôi rời đi? Như vậy thật đáng tiếc, anh sẽ hối hận, anh Hoàng Thiên ạ”.
Staro ha ha cười lạnh, rút ra một cây xì gà, ngồi hút.
“Anh, để em giới thiệu cho anh một chút, vị này là ngài Staro, anh ta muốn nói chuyện với anh một chút, tốt nhất anh nên phối hợp.

Nếu không, em cũng không giúp được anh.”
Hoàng Minh Triết gật gù đắc ý nói, mặc dù nói chuyện với Hoàng Thiên khá lịch sự, nhưng Hoàng Thiên lại có thể cảm giác được, Hoàng Minh Triết đã lại bắt đầu giở trò.
Thấy Hoàng Minh Triết như thế, Hoàng Thiên không khỏi cười lạnh trong lòng.
Một người nước ngoài mà thôi, Hoàng Minh Triết thực sự cho là mình tìm được chỗ dựa? Quá ngây thơ rồi.
“Nói đi.

Anh muốn nói chuyện gì với tôi.?"
Hoàng Thiên lạnh lùng nhìn Staro, hỏi.
“Anh Hoàng Thiên, đầu tiên tôi tự giới thiệu mình một chút, ông chủ của tôi là người đứng đầu tập đoàn Universe, Migfis, chắc hẳn anh đã nghe nói qua chứ?”
Staro nhìn thẳng Hoàng Thiên, quan sát phản ứng của Hoàng Thiên.
Lập tức, trong mắt của Hoàng Thiên lóe lên ánh sáng.
Nói cách khác, Hoàng Thiên sẽ không cảm thấy hứng thú, nhưng nhắc đến Migfis thì trong nháy mắt đã gây được sự chú ý với Hoàng Thiên.
Đang chuẩn bị hai ngày này đi ra ngoài cùng với Vũ Thanh, chính là vì muốn báo thù cho Đặng Kim Du, xử lý Migfs này.
Thật sự là nghĩ không ra, đàn em của Migfis, lại tìm anh ở Việt Nam, hơn nữa còn xuất hiện trước mặt anh trong tình huống này.
“Ha ha, anh chính là cấp dưới của Migfis sao?”
Hoàng Thiên cười một tiếng, hỏi Staro.
Staro thấy Hoàng Thiên không sợ mà ngược lại còn cười, anh ta thật sự cảm thấy bất ngờ.
Vốn cho rằng sau khi Hoàng Thiên nghe được tên của Migfis, thì sẽ rất sợ hãi, lại không ngời Hoàng Thiên căn bản cũng không coi ra gì.


“Đúng vậy, Migfis là ông chủ của tôi.

Anh Hoàng Thiên, tôi nghĩ anh đã sớm biết, ông chủ của tôi đang tìm anh, muốn xử lý anh”
Staro rất đắc ý khẽ dựa vào trên ghế sô pha, ánh mắt trêu tức nhìn Hoàng Thiên.
Vẻ mặt này trông có vẻ rất muốn ăn đòn, Hoàng Thiên đã không nhịn được có chút ngứa tay, muốn đánh con hàng này một trận.
“Tốt, anh có thể ra tay xử lý tôi, trở về tranh công cùng với ông chủ của anh.”
Gương mặt Hoàng Thiên lạnh lùng, cười lạnh nói với Staro.
Con hàng này đã tự đưa mình đến trước mắt anh, điều đó có nghĩa là, Hoàng Thiên cũng không có ý định để con hàng này có thể rời khỏi nơi này.
Staro thu hồi vẻ mặt tươi cười lại, anh ta phát hiện, Hoàng Thiên không giống với người bình thường.
Đối mặt với sự uy hiếp từ cái chết của tập đoàn Universe, thế mà còn có thể duy trì sự bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ Hoàng Thiên này không sợ chết sao?
Phải biết rằng, tập đoàn Universe cũng không phải là một công ty hay xí nghiệp bình thường, mà là một tổ chức phạm tội nổi danh trên khắp thế giới!
Không những vậy tổ chức còn có quy mô khổng lồ, lại có vốn liếng hùng hậu làm hậu thuẫn, có thể nói là ai chọc tới tập đoàn Universe, nghĩa là người đó đã cách việc đi gặp thượng để cũng không xa.
Mà Hoàng Thiên và Vũ Thanh, đều đã vào sổ đen của tập đoàn Universe, dưới loại tình huống này, Hoàng Thiên vẫn có thể duy trì sự bình tĩnh như vậy.

Điều này khiến Staro cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Nhưng mà, Staro cũng là một người rất kiêu ngạo, anh ta cũng chỉ thoáng sửng sốt một chút, rồi lập tức liền cười ha hả.
“Ha ha ha! Anh Hoàng Thiên, có thể anh thật sự không sợ chết.

Nhưng tôi khuyên anh một câu, người Việt Nam các anh có một câu ngạn ngữ rất hay, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Nếu anh đã thấy rõ tình thế trước mắt, thì chẳng lẽ muốn hy sinh một cách vô ích sao”
Staro cười ha ha nói.
Hoàng Thiên không muốn lãng phí thời gian cùng với con hàng này, anh lạnh giọng nói: “Anh nói xong chưa?”
“Còn chưa xong đâu! Anh Hoàng Thiên, hôm nay tôi đến đây, là muốn hợp tác cùng với anh, chỉ cần chúng ta có thể đạt thành hiệp nghị, như vậy người thân của anh sẽ an toàn, tôi có thể cam đoan”
Staro vừa cười vừa nói.
Hoàng Thiên cũng cảm thấy bất lực.

Cũng không biết Staro này có năng lực gì, mà dám ăn nói linh tinh như vậy.
“Anh nói nghe một chút xem nào”
Hoàng Thiên châm một điếu thuốc, hỏi Staro.
Staro cảm thấy chuyện này có cửa nói chuyện, vội vàng nói: “Rất đơn giản, chỉ cần anh có thể phối hợp với chúng tôi, lừa gạt Vũ Thanh ra ngoài, để chúng tôi có thể xử lý Vũ Thanh, anh liền lập công lớn.

Chẳng những chúng tôi sẽ không cần mạng của anh nữa, mà còn sẽ cho anh một số tiền lớn!”
“Ha ha, tôi biết anh Hoàng Thiên rất có tiền.

Nhưng có ai sẽ ngại nhiều tiền đầu cơ chứ, đúng không?”
Nói xong những lời này, Staro nhìn Hoàng Thiên chăm chú, quan sát phản ứng của Hoàng Thiên.

Đây là âm mưu từ trước của anh ta, anh ta biết muốn giết chết Vũ Thanh thì khá là khó khăn, Vũ Thanh thật sự là quá lợi hại.
Nhưng nếu như có thể uy hiếp Hoàng Thiên, để Hoàng Thiên có thể hỗ trợ, thì chuyện giết chết Vũ Thanh trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Bởi vì Vũ Thanh rất tin tưởng vào Hoàng Thiên, nếu như Hoàng Thiên muốn hại chết Vũ Thanh, thì có thể dễ như trở bàn tay.
“Anh đã nói xong?”
Hoàng Thiên rất bình thản hỏi Staro.
“Đã nói xong, anh Hoàng Thiên, anh nên suy nghĩ thật kỹ một chút đi, việc liên quan đến chuyện sống chết, anh cần phải nắm chắc...”
Rầm!
Không đợi Staro nói xong, Hoàng Thiên đã cầm mâm cơm thức ăn trước mặt, mạnh mẽ đập lên mặt của Staro!
Staro không kịp chuẩn bị, bị đập vô cùng chuẩn xác vững vàng!
Lập tức, bát đĩa đều vỡ nát, rất nhiều mảnh sứ vỡ đâm vào mặt của Staro.

Máu đã chảy đầy mặt anh ta!
CÁI Á! Fuck!”
Staro chửi rủa ầm ĩ, đứng lên dùng tay xoa mặt một chút!
Những hành động này thì càng thảm hơn, khiến cho mảnh sứ vỡ lại càng cắm sâu thêm, làm Staro đau đến sắp hỏng mất.
Thấy cảnh này, Hoàng Minh Triết bị dọa cho phát sợ.

Thằng nhãi này cũng tranh thủ thời gian đứng dậy, lui về phía sau hai bước, sợ Hoàng Thiên cũng làm gì với cậu ta.
Hoàng Thiên lúc này bỗng đứng lên, đi mấy bước đến gần Staro.
Staro đang máu me đầy mặt, giống như một con quỷ sống.

Anh ta đã tức giận đến sắp nổ tung.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Hoàng Thiên, không đến nửa phút sau, mấy người da trắng gồm cả nam và nữ, như lang như hổ vọt vào trong phòng riêng.
So với suy nghĩ của Hoàng Thiên thì đến nhanh hơn, rất hiển nhiên những người này đã sớm chờ sẵn ở cửa nhà hàng, sau khi nhận được lệnh của Staro, thì bằng tốc độ nhanh nhất lập tức xông vào đây.
“Ngài không sao chứ?”
Người đàn ông tên là Nick kinh ngạc nhìn Staro, đi tới hỏi thăm thương thế của Staro như thế nào.
“Không cần quan tâm đến tôi! Mau xử lý Hoàng Thiên đi! Không thể để cho nó có thể sống sót mà rời đi khỏi chỗ này!”
Staro chỉ vào Hoàng Thiên, ra lệnh cho Nick..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.