Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1001



CHƯƠNG 1001

“Cục phó Trịnh, người phụ nữ của tập đoàn Đông Vương đã tới tìm anh chưa?” Yến Băc Phi lộ vẻ mặt âm hiếm cười hỏi.

Trịnh Dương cười đắc ý: “Cấp dưới đã gọi cho tôi, nhưng tôi không để ý tới cô ta.”

Yến Bắc Phi có chút lo lắng nói: “Biện pháp này có thể đánh bại tập đoàn Đông Vương sao? Dù sao chúng ta cũng không có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy nguyên liệu nấu ăn của họ là bất hợp pháp.”

Trịnh Dương cười ha hả: “Loại chuyện này căn bản không cần chứng cứ gì cả, chỉ cần kéo bọn họ mười ngày nửa tháng, bọn họ có nhảy vào sông – Amazon cũng không rửa sạch được!”

“Cho dù sau này dỡ bỏ lệnh cấm với bọn họ, cũng sẽ không có người dám mua canh Đông y chăm sóc sức khỏe của bọn họ.”

Yến Bäc Phi tán thưởng nói: “Vẫn là cục phó Trịnh có biện pháp!”

Trịnh Dương cười gian xảo rồi nhìn Yến Băc Phi: “Anh Yến, sau khi chuyện thành công, công pháp võ đạo mà anh đáp ứng với tôi, ngàn vạn lần không thể nuốt lời đâu đấy!”

“Yên tâm, nhà họ Yến chúng tôi chính là thế gia võ đạo, có rất nhiều công pháp võ đạo. Sau khi mọi chuyện thành công, tôi sẽ giao cho anh!” Yến Bắc Phi thề thốt.

“Được, vậy tôi cảm ơn anh Yến trước!” Trịnh Dương lộ vẻ mặt hưng phấn, ông ta đã nghe nói về thực lực của nhà họ Yến từ lâu, ông ta nằm mơ . cũng muốn trở thành một võ giả, chỉ là công pháp võ đạo quá quý giá nên ông ta căn bản không có Cũng chỉ có thế gia võ đạo như nhà họ Yến mới có thể không coi trọng công pháp võ đạo Tuy rằng Trịnh Dương đã qua tuối tu luyện võ đạo, nhưng ông ta có con trai mài! Ông ta có thể coi bản công pháp võ đạo này trở thành vật gia truyền, về sau nhà họ Trịnh của ông ta cũng có thể trở thành thế gia võ đạo.

Tống Hoa An ở bên cạnh có chút khiếp SỢ.

“Mình nói tại sao Trịnh Dương này lại dám mạo hiểm lớn như vậy trợ giúp Yến Bắc Phi, thì ra Yến Bắc Phi lại cho ông ta công pháp võ đạo làm thù lao!”

“Yến Bắc Phi này thật đúng là bỏ được!”

Lúc này, bên ngoài đột nhiên có người gõ cửa.

“Vào đi!” Trịnh Dương nghiêm giọng nói.

“Cục phó Trịnh, Chủ tịch tập đoàn Đông Vương tìm ngài!” Một nhân viên mở cửa rồi nói.

‘Ồ, nhắc đến Tào Tháo, Tào Tháo đã đến!” Trịnh Dương cười âm hiểm nhìn Yến Băc Phi.

Yến Bắc Phi hỏi: “Anh Trịnh chuẩn bị làm gì bây giờ?”

Trịnh Dương cười ha hả, nói với người đàn ông kia: “Nói cho Chủ tịch Vương biết, tôi đang họp, không tiện gặp bà ấy!”

“Vâng!” Người nhân viên xoay người lại rồi rời đi.

Trịnh Dương bưng chén trà trên bàn lên, uống một ngụm, cười đắc ý rồi nói: “Hiện tại Vương Đỗ Lan khẳng định l đang lo lắng giống như kiến bò trên chảo nóng!”

“Bây giờ, môi một phút kéo dài, tổn thất của tập đoàn Đông Vương không đếm xuể.”

“Ha ha…’ Yến Bắc Phi ngửa đầu đắc ý Cười to Trong đại sảnh của Cục quản lý Thực phẩm và Dược phẩm, Vương Đỗ Lan dân theo Lâm Ngọc, Trình Kiêu và bác sĩ đặc biệt Triệu Bảo Hoa đang đứng ở một góc đại sảnh.

Người nhân viên bước tới rồi nói: “Xin lỗi Chủ tịch Vương, cục Phó Trịnh của chúng tôi đang họp!”

“Họp? Vậy còn ai khác ở đây có thể làm chủ?” Vương Đỗ Lan lạnh lùng hỏi, lúc trước bà đã gọi điện thoại cho Trịnh Dương, lân nào đối phương cũng nói không có ở đây, rõ ràng là không muốn gặp bà ấy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.