Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1019



CHƯƠNG 1019

Không liên lạc được với Trình Kiêu, Mạc Hoa Đình cùng Ninh Cát Sơn tiếp đón vợ chồng Tôn Đại Hải , đến để tham gia cuộc Cuộc thi đấu Y Vương này.

Chỉ là, không có Trình Kiêu, chỉ băng y thuật mấy người bọn họ, sợ là bị loại ngay từ vòng đầu tiên.

Cho nên, trên mặt mấy người, đều là vẻ mặt ủ mày chau.

“Viện trưởng Ninh, thần y Trình vì sao đột nhiên mất liên lạc? Anh ấy cố ý muốn tránh chúng ta sao?” Mạc Hoa Đình có chút không hiểu hỏi Ninh Cát Sơn lắc lắc đầu nói: “Không đâu, nếu như thần y Trình không muốn tham gia, theo tính cách của cậu ấy sẽ từ chối ngay, sẽ không chơi trò vặt vãnh này.”

Ninh Lan nhìn Tôn Đại Hải một mặt ưu sầu bên cạnh, nhỏ giọng nói: “Tiểu Kiêu có phải là đang giận ông không? Cho nên cố ý liên lạc không được trong lúc mấu chốt này.”

Tôn Đại Hải hừ lạnh một tiếng: “Nếu thật là như vậy, vậy tên nhóc này cũng quá âm hiểm!”

Ninh Lan nghe không quen Tôn Đại Hải nói xấu Trình Kiêu: “Coi như tiểu Kiêu cố ý, đó cũng à do ông. Là chính ông tự tay tạo thành hết!”

Vẻ mặt Tôn Đại Hải xanh xám, một câu cũng nói không nên lời.

Lúc này, phía sau vang lên một tiếng cười trào phúng: ‘Ô, tôi lại tưởng là ai, đây không phải anh Tôn sao? Sao thế, anh Tôn đây cũng muốn đến thi tài Y vương à?”

Người này nói chuyện, căn bản không phải hỏi thăm, rõ ràng đang cười nhạo.

Tôn Đại Hải quay người, nhìn thấy một người đàn ông năm mươi tuổi, hơi xấu xí mặc tây trang màu đen, dẫn theo hai người trẻ tuổi, dừng bên cạnh mình.

Trong đó một người trẻ tuổi kia, đã từng xuất hiện trong lễ mừng thọ của Tôn Đại Hải , Tôn Mạc khiêu chiến, cuối cùng bị Trình Kiêu đánh bại.

Chính là Cốc Sinh Ngọc, người nhà họ Cốc.

Người trưởng giả nói chuyện kia, chính là cha của Cốc Sinh Ngọc, Cốc Thiên Sái Tôn Đại Hải giật mình, không nghĩ tới Cốc Thiên Sái vậy mà cũng tới tranh đoạt Y vương lần này.

Phải biết nhà họ Cốc đã được coi là nửa Trung y thế gia, đến tranh đoạt Y Vương đời này, coi như thắng cũng sẽ bị người nói thắng mà không cần đấu.

“Hừ, người nhà họ Cốc có thể đến, vì sao người cõi trần tục như tôi lại không thể đến?” Tôn Đại Hải cười lạnh.

Cốc Thiên Sái cười ha ha nói: “Anh Tôn đương nhiên có thể tới, chỉ là tôi rất hiếu kì, anh Tôn đã học được từ nhà họ Tôn bao nhiêu y thuật vậy? Tuyệt đối đừng có bị loại từ vòng đầu tiên đấy, vậy thì đúng là mất mặt quá đi thôi!”

Sắc mặt Tôn Đại Hải khó coi, Cốc Thiên Sái biết rõ ông ta bị nhà họ Tôn trục xuất khỏi gia môn, chưa từng học y thuật cao thâm từ cao nhân nhà họ Tôn, vẫn cứ nói như vậy, rõ ràng chính là đang giễu cợt y thuật của ông ta thấp.

Nhưng, Tôn Đại Hải không cách nào phản bác, bởi vì nếu như: Trình Kiêu không đến, nếu ông ta tham gia cuộc Thi đấu Y Vương lần này, khả năng rất lớn, ông ta sẽ bị loại ngay từ cửa ải đầu tiên “Hừ, không nhọc ông quan tâm, nếu như Cốc Thiên Sái ông tự mình ra mặt, không đạt được Y Vương, đấy mới gọi mất mặt quá mức rồi.” Tôn Đại Hải lạnh giọng phản bác.

“Ha ha, vậy chúng ta chờ xem!” Cốc Thiên Sái một mặt đắc ý, nghênh ngang rời đi.

Cốc Sinh Ngọc quét mắt nhìn quanh Tôn Đại Hải , một mặt âm hiểm cười nói: “Đúng rồi, con rể kia của ông đâu? Sao lại không thấy cậu ta! Lần trước không phải cậu ta rất giỏi sao? Sao lần này làm rùa đen rút đầu à?”

Nghe Cốc Sinh Ngọc nhắc tên Trình Kiêu, Tôn Đại Hải quay đầu đi chỗ khác, hừ lạnh một tiếng, cũng không nói chuyện. Trong lòng âm thầm oán hận Trình Kiêu, nếu như sớm biết Trình Kiêu không đến, ông coi như từ bỏ cơ hôi quay về nhà họ Tôn lần này, cũng sẽ không tới đây mất mặt xấu hổ này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.