Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1025



CHƯƠNG 1025

Giám khảo nọ nhìn thấy tờ bài thi còn sạch hơn cả mặt của Trình Kiêu, không khỏi tức giận lạnh lùng quát một tiếng: “Là một thầy thuốc, cho dù biết rõ mình không làm được thì cũng phải cố gắng hết sức, chiến đầu anh dũng và không bỏ cuộc cho đến giây phút cuối cùng. Có thể kỳ tích sẽ xảy ra trong giây kế tiếp, và có thể cứu sống thêm một người nữa! “

Ông không nói phần còn lại, nhưng mọi người đều biết.

Ông đang trách Trình Kiêu, cho dù không trả lời được, anh cũng không nên từ bỏ sớm như vậy, nhất định phải kiên trì đến giây phút cuối cùng Sắc mặt Trình Kiêu vẫn bình thản, khóe miệng lộ ra sự khinh thường, kỳ quái hỏi: “Nếu một thầy thuốc làm sai, sẽ có hậu quả gìxảyra?”“

Giám khảo nọ cau mày nhìn Trình Kiêu: “Tôi không hiểu ý của cậu?”

“Ngài không cần hiểu, chỉ cần trả lời câu hỏi là được.” Trình Kiêu nói.

Giám khảo suy nghĩ một hồi rồi nói: “Nếu một thầy thuốc làm sai, thì những học sinh mà ông ta dạy dỗ chắc chần cũng sẽ sai lâm Nguy hiểm rất lớn!

Trình Kiêu lại nói: “Vậy điều gì xảy ra nếu thầy thuốc sai lầm?”

Giám khảo không ngần ngại, nói thẳng: “Tính mạng của bệnh nhân nguy hiểm, lang băm chẳng khác nào với kẻ giết người.”

Khóe miệng Trình Kiêu chợt nhếch lên, anh tiếp tục hỏi: “Vậy nếu như dược điển của mọi người nói sai thì sao?”

Giám khảo kinh hãi, ông ta hét lên đầy giận dữ: “Điều này là không thể! Dược điển Á tộc là kết quả mà vô số nhà hiền triết đã khuất và các danh y khắp thế giới chung tay cố gắng đúc kết.

Làm sao nó có thể sai được.”

Mọi người dừng động tác, ngẩng đầu nhìn Trình Kiêu và giám khảo.

Ông Lưu và các giám khảo khác cũng nhìn Trình Kiều Nghe ý tứ trong lời nói của Trình Kiêu , rõ ràng cậu ta đang nghi ngờ Dược điển Á tộc.

Trình Kiêu chỉ ra: “Xem thử câu hỏi đầu tiên của mọi người, sau khi hòa lẫn Thanh Điền và khuẩn nấm đỏ, các vị thuốc nào thích hợp nhất để kết hợp với dược tính của hợp chất?”

“Thanh Điền là tỉnh chất chiết xuất từ Thanh Đăng và Điền Kỳ, còn khuẩn nấm đỏ là kháng sinh chiết xuất từ nuôi cấy vi khuẩn.

Cả hai loại thuốc này đều có trong Dược điển Á tộc. Với một số người không quen thuộc với Dược điển Á tộc, có thể ngay cả Thanh Điền được điều chế như thế nào cũng không biết, câu hỏi này tương đương với một tổ hợp phức tạp.”

Giám khảo chế nhạo nói: “Chuyện này có vấn đề gì không? Nếu như cậu không trả lời được, điều đó chỉ chứng tỏ răng cậu không đủ hiểu biết về Dược điển Á tộc.”

Trình Kiêu thờ ơ nói: “Tuy nhiên, bản thân Thanh Điền không ổn định. Sau khi kết hợp với khuẩn nấm đỏ, tính chất không ổn định đã đạt đến tỉ xuất ba mươi mấy phần trăm. Làm sao có thể trộn lẫn hai chất chiết xuất này được.”

Các giám khảo không nói được lời nào để chống đố.

Những người còn lại cũng chìm trong suy nghĩ.

Hiện trường cũng có các thầy thuốc nổi tiếng, ngay cả những người xem náo nhiệt bên ngoài đều là thầy thuốc nổi tiếng, ai cũng biết một khi tính không ổn định của hỗn hợp thuốc vượt quá năm phần trăm thì không thể dùng được nữa Mà bây giờ tính không ổn định của hỗn hợp hai loại thuốc này là hơn ba mươi phần trăm, và không ngoa khi nói răng chúng là một loại thuốc độc.

Rõ ràng có sơ sót trong câu hỏi này.

Trình Kiêu nói tiếp: “Đây không phải là thứ quan trọng nhất. Cái chính là thứ quý giá nhất mà Thanh Đằng và Điền Kỳ chiết xuất ra không phải là Thanh Điền, mà là một thứ khác. Tôi gọi nó là Thanh Điền Mai Tố, nhưng dược điển của các ngài hoàn toàn không ghi lại. “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.