Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1027



CHƯƠNG 1027

Tôn Đại Hải tỏ vẻ vui mừng: “Trình Kiêu này đúng là có bản lĩnh!

Haha..”

Ông ta vốn còn lo lắng là Trình Kiêu sẽ nộp giấy trắng, vì dù y học của anh rất cao siêu, nhưng cũng chưa từng được học tập một cách chính quy về y học của Á tộc.

Có lẽ sư phụ của anh là một bậc thầy y thuật uyên thâm, nhưng chưa chắc là quen thuộc với kiến thức căn bản của giới y học là Dược điển Á tộc.

Đừng quên, Trình Kiêu chỉ là sinh viên của viện điện ảnh và truyền hình thôi Ninh Lan tức giận: “Bây giờ mới nhìn ra điểm tốt của Tiểu Kiêu à? Muộn rồi! Không làm gì được nữa rồi! Bây giờ hối hận cũng không còn kịp nữa!”

Tôn Đại Hải lập tức tỏ vẻ cạn lời, tâm trạng vui vẻ bị cảm giác hối hận lấp đầy.

Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu đang nhắm mắt dưỡng thần, tỏ vẻ hơi ngạc nhiên: “Thật không ngờ ngay cả Dược điển của Á tộc mà anh cũng có thể nhìn ra sai sót!”

“Nhưng dù sao cũng chỉ là qua vòng thứ nhất thôi, nếu anh không có kiến thức căn bản vững chắc, dù có thể qua được vòng thứ nhất, vòng thứ hai anh cũng không qua được.”

Sở Minh Thành đã âm thầm điều tra lai lịch của Trình Kiêu, chuyện Trình Kiêu là con rể ở rể nhà họ Tôn và chuyện anh học ở viện Điện ảnh và Truyền hình, anh ta đều biết.

Hơn nữa, Sở Minh Thành cũng đoán được về mảng kiến thức y học căn bản, Trình Kiêu rất yếu.

Nhưng có câu gừng càng già càng cay!

Suy cho cùng anh ta cũng không nhìn rõ được như ba của mình là Sở Văn Hoa “Tên nhóc này có thể nhìn ra sơ sót của Dược điển Á tộc, quả nhiên không tầm thường!” Sở Vân Hoa không quan tâm Trình Kiêu có từng học đại học y hay không, báo sĩ có cấp bậc như ông ta, đã biết trên thể giới này có sự tồn tại của các thế gia Đông y từ lâu Đây mới thật sự là thần y có thể cải tử hoàn sinh!

Dù sao tinh tuý y học truyền thừa mấy nghìn năm của Á tộc, sao.

có thể trở thành thứ không đáng giá một đồng được, Mà Trình Kiêu rất có thể là xuất thân từ thế gia Đông y.

Quan điểm của Thượng Quan Thanh Thiền và Thượng Quan Dược Thạch giống với Sở Vân Hoa, cũng cảm thấy kinh ngạc vì biểu hiện của Trình Kiêu.

Xét từ điểm này, Thượng Quan Thanh Thiền đã giỏi hơn Sở Minh Thành một bậc rồi.

Trên mặt những tuyển thủ dự thi và các danh y đến quan sát đều tỏ vẻ khó tin.

Bọn họ đều không ngờ răng Trình Kiêu lại có thể tìm ra sơ hở của Dược điển Á tộc, phải biết rằng đây là Dược điển được bọn họ xem như chân lý, sao có thể có sai lầm được?

Đúng như lời Trình Kiêu hỏi giám khảo kia, nếu Dược điển Á học sai, vậy chẳng phải tất cả bác sĩ từng học Dược điển đều sai sao?

Sắc mặt Cốc Sinh Ngọc rất nặng nề: “Tôi cho rằng tên nhóc này sẽ nộp giấy trắng, không ngờ cậu ta lại còn có thủ đoạn này!”

“Hừ, Trình Kiêu, tôi không tin cậu thật sự có thể tỉnh chế ra Thanh Điền Mai Tố gì đó, dù tỉnh chế ra được cũng chỉ là một thứ vô dụng, sao có thể sánh với Thanh Điền Tố được!”

Cả đám tuyển thủ tiếp tục bài thi, Trình Kiêu có thể nộp giấy trắng, có điều anh đã tìm ra được sai lầm trong Dược điển Á tộc.

Nhưng dù sao trên đời cũng chỉ có một Trình Kiêu, những người khác cũng không có bản lĩnh tìm ra sơ sót của Dược điển như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.