Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1044



CHƯƠNG 1044

Mặc dù Tôn Đại Hải không học được y thuật của nhà họ Tôn, nhưng ông ta sinh ra trong thế gia trung y, nên ít nhiều cũng hiểu y thuật của thế gia trung y.

Ông ta biết rất rõ, bộ phương pháp châm cứu hiện giờ của Cốc Thiên Sơn, cho dù là trong giới thế gia trung y, cũng ít có đối thủ.

Cho dù người thầy kia của Trình Kiêu có tài giỏi như thế nào, cũng không thể vượt qua thuật châm cứu đỉnh cao của thế gia trung y.

Ông ta cảm thấy, Trình Kiêu thua chắc rồi!

Nhìn thấy vẻ mặt Tôn Đại Hải trắng bệch, cả người không ổn, Ninh Lan hiểu ngay, người ban nãy xuất hiện chắc chắn rất lợi hại, thậm chí còn khiến Tôn Đại Hải mất niềm tin vào Trình Kiêu Ninh Lan không nhịn được, đi lên, trừng mắt nhìn Tôn Đại Hải, trách cứ: “Nhìn ông là biết chả có chút tiền đồ nào! Trước đây, ông khinh thường Trình Kiêu, cho nên mới tạo ra cục diện như bây giờ. Ông không thể tin tưởng Trình Kiêu một chút được à?”

Tôn Đại Hải lắc đầu, mặt bất lực nhìn Ninh Lan, cười khổ nói: “Không phải là tôi không tin tưởng, mà bà hoàn toàn không biết thuật châm cứu Cốc Thiên Sơn thể hiện nó mạnh như thế nào đâu! Trình Kiêu, hoàn toàn không có hi vọng thắng!”

“Cuộc thi Y Vương lần này có thể nói là cơ hội lớn nhất cuộc đời.

Nếu chỉ cần có một tia hï vọng, tôi cũng không từ bỏ.”

“Nhưng Trình Kiêu hoàn toàn không thể thắng. Người cậu ta đối mặt không phải là người thường!”

Ninh Lan hừ lạnh một tiếng: “Tôi không quan tâm người đó mạnh như thế nào, tôi chỉ biết một điều đó là, tôi tin Trình Kiêu, tôi tin thăng bé chắc chần có thể thẳng”

Trong số mọi người có mặt ở hội trường, ngoài Ninh Lan, căn bản không có ai ôm bất kỳ hi vọng gì với Trình Kiêu Rất nhiều người vẫn mang theo tâm thái muốn nhìn Trình Kiêu xấu mặt, vui mừng khi thấy người khác gặp nạn, đợi cười cợt anh.

Nhóm cuối cùng gồm năm người bệnh được đưa đến. Nhìn nhiều người có mặt ở đây như vậy, năm người bệnh cũng căng thẳng giống như những người trước đó.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Trình Kiêu chậm rãi đi đến, thản nhiên nói với ông lão đứng đầu: “Tiếp theo, tôi phụ trách chữa trị cho mọi người, mong mọi người phối hợp với tôi.”

Biểu cảm trên mặt ông lão hơi khó hiểu, nhìn Trình Kiêu trẻ tuổi như vậy, nên khá lo lắng về y thuật của anh. Thế nhưng, xuất phát từ niềm tin với bệnh viện, ông ta vẫn gật đầu tỏ ý phối hợp.

Tuy nhiên, một người thanh niên để đầu húi cua đứng ở giữa, tính tình lại khá nóng nảy. Sau khi nhìn thấy Trình Kiêu, lập tức mạnh miệng quát: “Đây chính là bác sỹ nổi tiếng của các người? Một thăng nhóc miệng còn hôi sữa sao có thể là bác sỹ nổi tiếng cơ chứ? Rõ ràng các người đang lấy chúng tôi ra làm chuột bạch!”

Người già và trẻ con, còn có một nam, một nữ, mặc dù không lên tiếng, nhưng trên mặt cũng lộ vẻ nghi ngờ.

Ban giám khảo nghiêm nghị nói: “Mọi người yên tâm, tất cả bác sỹ ở chỗ chúng tôi đều trải qua sát hạch đặc biệt, chắc chắn là bác sỹ nổi tiếng.”

Tên đầu húi cua, mặt đầy ngang ngược: “Tôi không quan tâm, dù sao tôi cũng phải đổi bác sỹ khác.”

Mọi người xung quanh xem náo nhiệt, rất nhiều người đều lộ ra nụ cười xấu xa. Trong ánh mắt nhìn Trình Kiêu, đầy giễu cợt Ban giám khảo cũng lần đầu tiên gặp tình huống như vậy, không biết nên làm thế nào mới là tốt, không khỏi nhìn Trình Kiêu, xem anh sẽ nói như thế nào.

Trình Kiêu nhìn không chớp mắt, bắt đầu khám và chữa bệnh cho những người già, sau đó thản nhiên nói: “Không cần để ý, nếu cậu ta không muốn khám bệnh, thì cứ để cậu ta về.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.