Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1108



1108

Một cuộc điện thoại lại có thể khiến cho ông trùm Mã sợ đến như vậy, người này sẽ là tồn tại thế nào?

“Gọi mấy người đi theo tôi!”

Vẻ mặt Mã Tài thâm trầm, đi nhanh ra khỏi phòng. Giờ phút này, ông ta mới khôi phục lại phong thái khí phách hùng dũng vốn có của ông ta.

Nhà họ Cung đúng là bá chủ ở Tây Ninh, nhưng chỗ này là Hà Tây. Nếu Mã Tài muốn bất chấp hậu quả đối phó với nhà họ Cung, nhà họ Cung cũng chỉ có thể nén giận.

“Người nhà họ Cung, coi như các người xui xẻo, chọc ai chẳng được lại chọc vào bạn của Trình đại sư!”

Buổi tối hôm đó, Mã Tài lại gọi điện thoại cho Trình Kiêu để báo cáo tình hình.

“Trình đại sư, người nhà họ Cung đã rút lui, nhà họ Tần không sao rồi.”

“Ừ” Trình Kiêu thản nhiên đã trả lời.

“Ngài còn có dặn dò gì nữa không ạ?” Mã Tài dè dặt hỏi.

“Không” Giọng điệu Trình Kiêu bình thản.

“Trình đại sư, tôi đã lấy danh nghĩa của ngài mời nhân vật nổi tiếng của các ngành trong Hà Tây, còn có đại lão các thành phố còn lại của Lĩnh Nam đến Hà Tây dự tiệc! Thời gian được quyết định vào ba ngày, ở khách sạn Lạc Trần của Hà Tây!” Sau khi xác nhận Trình Kiêu không có căn dặn gì khác, Mã Tài mới dám báo cáo chuyện liên quan tới nước Linh Khí.

“Tôi biết rồi, tôi sẽ tới.” Trình Kiêu nói.

“Được, vậy ba ngày sau, tôi xin được chờ Trình đại sư ở khách sạn Lạc Trần!” Mã Tài nói với giọng điệu cung kính.

Sau khi nói chuyện xong, Trình Kiêu nhìn hồ Nguyệt Nha với từng gợn sóng lấp lánh phía xa: “Khách sạn Lạc Trần! Quán bar Lạc Trần, chị Lạc Lạc?”

Trình Kiêu bất chợt lắc đầu: “Chắc hẳn không khéo như vậy đâu.

Có lẽ chỉ đúng lúc trùng tên thôi.”

Ngày hôm sau, Trình Kiêu tu luyện cả đêm, mới sáng sớm đã nhận được điện thoại do Lôi Công gọi tới.

Trình Kiêu mỉm cười, không cần nghe điện thoại cũng biết Lôi Công muốn nói gì.

Quả nhiên, sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói ông ổng của Lôi Công lập tức hét lên: “Trình Kiêu, Cầm Thú trở về rồi, nhà họ Tân thật sự không sao rồi!”

“Cậu chúc mừng Cầm Thú hộ tôi nhé. Trình Kiêu nói.

Lôi Công nói: “Cậu vẫn nên tự mình chúc mừng cậu ta đi. Trưa hôm nay, Cầm Thú sẽ tổ chức bữa tiệc cảm ơn ở Đế Vương Các, cậu cũng không thể vắng mặt đấy!”

Trình Kiêu vừa định từ chối, đầu điện thoại bên kia đã vang lên một giọng nói khác: “Trình Kiêu, buổi trưa ở khách sạn Đế Vương Các, không gặp không về đấy! Cậu dám không đến, tôi sẽ không để cho cậu được yên đâu!”

Đây là giọng nói của Cầm Thú, nghe rất vang dội. Xem ra anh ta cũng không bị đả kích gì.

Trình Kiêu không có cách nào từ chối, đành nhận lời: “Được, chờ lát nữa gặp!”

Buổi trưa, Trình Kiêu bắt xe đi tới Đế Vương các.

Vẫn là phòng Vip lần trước, cũng là những người lần trước.

Chẳng qua, mấy người bạn cùng phòng ký túc của Trình Kiêu đều tới.

Thấy Trình Kiêu đến, mấy người Trương Tư Tổ vội vàng gọi Trình Kiêu: “Trình Kiêu, bên này!”

Trình Kiêu đi tới, hỏi: “Sao không thấy Cầm Thú?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.