Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1127



Chương 1127

Anh đã đoán được từ trước là Cung Thế Huân có chỗ dựa, nếu không dù nhà họ Cung ở Tây Ninh của anh ta là một thế lực lớn, anh ta cũng không dám kiêu căng như thế ở Hà Tây.

“Cô họ, cô đang ở đâu ạ? Cháu ở khách sạn Lạc Trần, cháu đang gặp phiền phức, có một tên ranh con muốn giết cháu, cô mau đến cứu cháu đi!”

Cung Thế Huân nói xong thì vội vàng cúp máy, đề phòng nhìn chảm chẳm Trình Kiêu: “Ranh con, cậu đợi đấy, đợi cô họ của tôi đến, các người đều sẽ toi đời!”

Trình Kiêu thầm nghĩ, cô họ? Đây chính là người chống lưng cho Cung Thế Huân ư?

Rốt cuộc cô họ này là aï? Anh chưa từng nghe thấy nhân vật như thế ở Lĩnh Nam này!

Lúc này, điện thoại của Trình Kiêu đột nhiên reo lên.

Anh lấy ra xem thử, là Mã Tài gọi tới. Có lẽ là thấy tiệc rượu sắp bắt đầu mà không tìm thấy anh, bắt đầu thúc giục anh mau có mặt.

Trình Kiêu nghe máy, lạnh nhạt hỏi: “Có chuyện gì ư?”

Giọng nói của Mã Tài hơi vội vã: “Trình đại sư, có phải cậu ở khách sạn rồi không?”

“Phải.

Mã Tài không thả lỏng, ngược lại còn căng thẳng hơn: “Vậy có phải cậu xảy ra mâu thuần với cậu cả nhà họ Cung không?”

Trình Kiêu híp mắt lại, tò mò nhìn thoáng qua Cung Thế Huân, giọng nói có vẻ nghiêm túc hơn: “Ông có thân thích với nhà họ Cung à?”

Sau khi hỏi xong, Trình Kiêu hơi khó hiểu. Nếu Mã Tài thật sự có thân thích với nhà họ Cung, lần trước khi Trình Kiêu bảo ông ta giúp nhà họ Tân, ông ta nên nói với anh mới đúng.

Mã Tài nói: “Cậu đừng hiểu lầm, tôi không có quan hệ gì với nhà họ Cung cả. Là Lôi nữ vương bà chủ của tôi, bà ấy có quan hệ thân thích với nhà họ Cung.”

“Cũng là Lôi nữ vương thông báo với tôi, bảo tôi hỏi xem cậu cả Cung có phải đắc tội với cậu không! Đúng rồi, Lôi nữ vương đang trên đường đến, bà ấy bảo tôi cầu mong cậu cho dù thế nào cũng tạm thời đừng ra tay, bà ấy sẽ đích thân xin lỗi cậu!”

Trình Kiêu thoáng sửng sốt, chẳng trách người nhà họ Cung lại phách lối ở Hà Tây như thế, thì ra là có quan hệ thân thích với Lôi nữ vương.

Có lẽ cô họ mà Cung Thế Huân gọi khi nấy là Lôi nữ vương!

Trình Kiêu vẫn nể mặt Lôi nữ vương một chút, dù sao từ trước đến giờ, bà ta luôn rất cung kính với anh.

“Được, tôi cho các ông mười phút.” Trình Kiêu lạnh lùng nói.

“Đủ rồi, đủ rồi, chúng tôi lập tức đến ngay!” Mã Tài mừng rỡ nói.

Trình Kiêu cúp máy, nhìn Cung Thế Quân bằng ánh mắt kỳ lạ, lạnh nhạt hỏi: “Lôi nữ vương là cô họ của anh à?”

Cung Thế Huân nở nụ cười đắc ý: “Xem ra cô họ của tôi đã cho người gọi điện thoại cho cậu rồi, cậu định làm sao đây? Nếu cậu quỳ xuống xin lỗi tôi, tôi có thể bảo cô họ của tôi tha cho cậu!”

Trình Kiêu hờ hững đáp: “Mười phút sau, anh vân nên tự hỏi cô họ của anh đi!”

Mọi người xung quanh đều tỏ vẻ ngạc nhiên!

“Tình hình gì đây! Không ngờ nhà họ Cung ở Tây Ninh lại có quan hệ thân thích với Lôi nữ vương!”

“Sao có thể! Trước kia có nghe nói tới bao giờ đâu!”

Rõ ràng hai nhà giấu rất kỹ quan hệ này. Thời khắc mấu chốt, thậm chí còn có thể xem như một sát chiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.