Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1166



Chương 1166

Vẻ mặt Mục Tranh kinh ngạc liếc nhìn Trình Kiêu, sau đó quay đầu nhìn Mục Thanh Sơn: “Ba, không phải chỉ có công ty lớn như tập đoàn Kim Thế mới có khả năng xin làm loại thẻ ngân hàng đặc biệt như vậy sao? Anh ta làm sao có thể có được?”

Mục Thanh Sơn nói: “Tấm thẻ này chính là thẻ Tử Kim chí tôn của Lôi Chấn Vũ!”

Cái gì?

Mọi người ở đó lại một lần nữa im lặng!

Ngay cả ba con nhà họ Vương cũng đầy chấn động!

“Lôi Chấn Vũ là nhân vật lớn hàng đầu ở Hà Tây. Tôi từng nghe nói ông ta có ba tấm thẻ Tử Kim chí tôn, bảo là muốn tặng cho ba người mà ông ta tôn kính nhất!”

“Tôi nhớ ông chủ Mã có một tấm, một tấm khác đưa cho người phụ trách chính quyền Hà Tây.”

“Lẽ nào tấm thẻ thứ ba đưa cho thẳng nhóc này?”

Mọi người bàn tán xôn xao. Ở trong mắt các ông chủ doanh nghiệp nhỏ ở thị trấn bọn họ, tập đoàn Kim Thế của Lôi Chấn Vũ chính là tồn tại ghê gớm.

Ở trong mắt bọn họ, Lôi Chấn Vũ cũng là nhân vật lớn chống trời.

Mà người làm Lôi Chấn Vũ kính trọng sẽ là tồn tại thế nào?

Điều này cảm giác giống như một võ giả cảnh giới Hậu Thiên ngước mắt nhìn lên một Tông Sư võ đạo!

Mục Tranh kích động bắt đầu cười lớn: “Ha ha ha, đây chính là thẻ Tử Kim chí tôn của ngài Lôi Chấn Vũ! Tốt quá rồi, chúng ta được cứu rồi!”

“Người anh em, không, ân nhân! Anh chính là ân nhân lớn của tập đoàn Mục thị chúng tôi!” Mục Tranh kích động nói.

Vẻ mặt Mục Thanh Sơn lại nghiêm túc, nhìn Trình Kiêu hỏi: “Tôi rất cảm kích khi cậu bằng lòng giúp nhà họ Mục tôi. Nhưng tôi biết rất rõ trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí. Cậu có điều kiện gì cứ nói ra, tôi sẽ cân nhắc!”

Trình Kiêu lắc đầu, vẻ mặt bình thản: “Tôi không có điều kiện. Tôi mới gặp anh Mục đã thân, muốn làm bạn với anh ấy thôi.”

“Tôi à?” Mục Tranh chỉ vào mũi mình với vẻ mặt kinh ngạc! Hình như anh ta mới lần đầu tiên phát hiện ra mình còn có nhân cách thu hút mạnh mẽ như vậy.

Chẳng qua, Mục Tranh đột nhiên nghĩ tới điều gì, trên gương mặt điển trai hơi đỏ lên, ấp a ấp úng nói: “Người anh em kia, tôi phải nói rõ trước, tôi rất thẳng, sẽ không cong, vĩnh viên cũng không cong!”

Trình Kiêu: “..”

“Anh yên tâm, tôi cũng rất thẳng.” Trình Kiêu nghiêm trang bảo đảm.

Mục Tranh thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt rồi, thật sự là quá tốt rồi.

Nhìn hai người này nói một số chuyện lạc đề mà không coi ai ra gì, Vương Gia Cường tức giận quát một tiếng: “Giả, tất cả đều là giả! Cậu ta chỉ là một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch chẳng được ai biết tới, làm sao có thể có thẻ Tử Kim chí tôn của ngài Lôi Chấn Vũ được!”

“Mọi người tuyệt đối đừng để mắc lừa cậu ta!”

Mọi người cũng không tin Trình Kiêu sẽ lấy được Lôi thẻ Tử Kim chí tôn của Chấn Vũ, đều nghi ngờ nhìn Trình Kiêu.

Vương Tứ Hải trầm giọng nói: “Tấm thẻ kia là thật!”

Chuyện này…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.