Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1216



Chương 1216

Trong mắt Dương Phi Yến lóe lên một tia sùng bái, trong lòng dâng lên một tỉa ngưỡng mộ: “Vô Cực công tử quả nhiên danh bất hư truyền, thật không hổ danh là thiên tài đứng đầu thế hệ thanh niên của bảy đại gia tộc ta! Thiên tài của nhà họ Dương ta So với anh ta thực sự quá kém cỏi.”

Lý Vô Cực liếc nhìn mọi người, nói với những ông lão kia: “Các vị tiền bối, tuy nói động Bái Nguyệt Tiên Nhân này là ở trên ranh giới của Vô Cực Môn, nhưng dù sao cũng là hang động của tiền bối mấy trăm năm trước. Cho dù là Vô Cực Môn cũng không thể giữ làm của riêng.”

“Nếu Vô Cực Môn tự mình phát hiện, tự mình khai phá ra hang động thì không sao. Nhưng bây giờ mọi người đều tập trung ở đây, động Bái Nguyệt Tiên Nhân này không còn thuộc sở hữu của Vô Cực Môn nữa.

“Từ thời xa xưa, hang động Tiên gia cùng thượng phẩm pháp khí đều thuộc về người hữu duyên, Vô Cực Môn không nên độc chiếm, các tiền bối có thể cân nhắc lời tôi nói, nếu không, ở đây nhiều người như vậy chắc chắn sẽ không có cách nào mà đáp ứng.

Có sự cổ vũ của Lý Vô Cực, những người sớm đã không vừa mắt với Vô Cực Môn lập tức lớn tiếng tán thành: “Đúng vậy, lời Vô Cực công tử nói rất đúng. Động Bái Nguyệt Tiên Nhân không thuộc quyền sở hữu của Vô Cực Môn các ngươi, các ngươi không được tự mình độc chiếm!”

“Không sai, từ xưa đến nay động của Tiên gia đều do người hữu duyên có được, Vô Cực Môn các người dựa vào cái gì mà muốn đoạt lấy làm của riêng!”

“Nếu Vô Cực Môn dám độc chiếm, vậy chúng ta liều mạng đánh bọn hắn!”

“Đúng, liều mạng đánh!”

Trong đám người phát ra tiếng hét phẫn nộ, tỉnh thần kích động đến mức sẵn sàng chiến đấu không tiếc mạng sống.

Người chết vì tiền, chim chết vì mồi. Những võ sĩ này không ngần ngại liều mạng vì hang động của tiên nhân tiền bối.

Sắc mặt mấy ông lão của Vô Cực Môn vô cùng khó coi, cách đó không xa vẫn có người kéo đến, bọn họ tạm thời không phá được pháp trận ở đây. Nếu đợi các trưởng bối của bảy đại thế gia đến thì càng thêm không ổn.

Mặc dù Vô Cực Môn rất mạnh, nhưng tuyệt đối không thể dựa vào một môn phái của mình mà có thể chống lại nhiều người như vậy.

Mấy ông lão trao đổi ánh mắt một hồi, cuối cùng, một người đứng dậy nói: “Mọi người, không phải Vô Cực Môn bọn tôi muốn tự mình độc chiếm, chỉ là bởi vì trong đại điện này có trận pháp bảo vệ, nếu tùy tiện xông vào, chỉ sợ sẽ phá vỡ tuyến phòng hộ của pháp trận, phá hủy đại điện này.”

“Các vị trưởng lão chúng tôi thượng lượng một hồi và đã đưa ra biện pháp, chính là chúng tôi đặt ra một tiêu chuẩn thực lực, nếu có người vượt qua được tiêu chuẩn này, có thể hợp tác nghiên cứu làm thế nào để phá trận pháp với chúng tôi, nếu không, sẽ tự mình rời đi, không được có ý nghĩ khác!”

“Nếu như mọi người đồng ý, vậy thì bắt đầu đi. Nếu không, Vô Cực Môn tôi sẽ không ngại chiến đấu vì sự an toàn của hang động!”

Mọi người lập tức thảo luận, nhưng mỗi người đều có ý kiến riêng, thảo luận không tìm ra được nguyên do Lý Vô Cực cười nói: “Biện pháp này rất tốt, Vô Cực Môn đã cân nhắc kỹ lưỡng, tại hạ bội phục!”

“Vậy thì mời tiền bối Vô Cực Môn vạch ra một tiêu chuẩn thực lực Đi.

Lý Vô Cực vừa mở miệng, mọi người lập tức ngừng thảo luận, ánh mắt đều đổ dồn về phía những ông lão kia, không biết tiêu chuẩn thực lực này là như thế nào?

Ông lão kia hơi ưỡn ngực, lớn tiếng nói: “Tiêu chuẩn này chính là tôi”

“Chỉ cần mọi người có thể chống đỡ được mười chiêu dưới trướng của tôi, thì có thể qua ải. Đương nhiên, để tránh nói tôi ỷ lớn bắt nạt nhỏ, thanh niên dưới 28 tuổi có thể thành lập một đội gồm hai người. Chỉ cần bất kỳ người nào trong số họ sống sót Sau mười chiêu, thì xem như là vượt qua… “

Mọi người lại bắt đầu thảo luận: “Hừ, dù sao ông ta cũng là tông sư, chúng ta tiếp mười chiêu cũng không quá khó!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.