Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1218



Chương 1218

Hơn nữa, lúc này cô ta đã tạo nhóm với Trình Kiêu, đương nhiên sẽ từ chối thẳng thừng lời mời của những người này.

“Xin lỗi mọi người, đây là đồng đội của tôi!”

Dương Phi Yến đẩy Trình Kiêu ra làm lá chăn, như vậy vừa có thể mời của những nam sinh này, lại vừa không cần đắc.

Chỉ có điều, như vậy sẽ khiến Trình Kiêu gây thù chuốc oán.

Những nam sinh bị từ chối kia giống như bị người ta cướp mất bạn gái, bắt đầu ghen tị với Trình Kiêu, thấy Trình Kiêu giống như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.

“Hừ, tên nhóc này trông cũng không điển trai lắm, bản lĩnh gì mà khiến Dương Phi Yến tạo nhóm cùng?”

“Đợi lát nữa, nếu cậu ta liên lụy đến Phi Yến, thì hãy xem tôi sẽ dạy cho cậu ta một bài học.”

Phía bên kia, Lý Vô Cực cũng vậy, rất nhiều cô gái trẻ đều ngượng ngùng, chủ động mời anh ta, nhưng đều bị anh ta uyển chuyển từ chối.

Lúc này, Lý Vô Cực đột nhiên di chuyển.

Lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Lý Vô Cực chậm rãi đi đến trước mặt Dương Phi Yến, mỉm cười nói: “Chào cô, có thể mời cô làm đồng đội không?”

*A, Lý Vô Cực lại chủ động mời Dương Phi Yến tạo nhóm cùng”

“Hừ! Dương Phi Yến đó thì có gì tốt chứ! Từ trên xuống dưới đều không mịn màng bằng mình, sao Lý Vô Cực lại vừa ý cô ta cơ chứ?”

Khuôn mặt của một số cô gái lộ rõ sự đố ky, ghen ghét và hận thù, nhìn Dương Phi Yến với ánh mắt sắc như dao.

Dương Phi Yến thoáng sửng sốt, đứng nguyên tại chỗ, ngơ ngác nhìn Lý Vô Cực.

Nếu ánh mắt có thể giết người, Dương Phi Yến lúc này đã chết không đầu thai được rồi.

Phụ nữ hay ghen và tàn nhẫn hơn đàn ông gấp mười lần “Lý Vô Cực lại chủ động mời mình tạo nhóm! Chuyện này sao có thể cơ chứ! Nhưng mà mình đã tạo nhóm rồi, phải làm sao bây giờ?”

Dương Phi Yến hoàn hồn, tâm trạng phức tạp, hơi hối hận vì ban nãy không chủ động mời Lý Vô Cực tạo nhóm.

Đương nhiên, Dương Phi Yến càng vui hơn, có thể được cậu chủ Lý Vô Cực chủ động gửi lời mời, đây là chuyện mà biết bao cô gái ao ước.

Trong lòng Dương Phi Yến vô cùng xoắn xuýt và khó xử.

Nếu đồng ý với Lý Vô Cực, như vậy chắc chắn sẽ đắc tội với Trình Kiêu, khiến Trình Kiêu bị mọi người chê cười, cô ta cũng sẽ mang tội danh là kẻ phản bội.

Nhưng cơ hội tiếp xúc gần với Lý Vô Cực như vậy là chuyện mà biết bao cô gái nằm mơ cũng không ngờ đến, cô ta thật sự không muốn bỏ lỡ.

Dương Phi Yến đang lựa chọn, Lý Vô Cực không nhịn được, lại hỏi một lần nữa: “Sao thế? Cô không bằng lòng à?”

Khi Dương Phi Yến định bất chấp tất cả, trả lời ba chữ “Tôi bằng lòng”, thì một số cô gái bên cạnh đã trả lời thay cô ta “Hừ, đạo hữu Lý, không phải cô ta không bằng lòng, mà là vì đã có đồng đội rồi.”

“Nếu cô ta bỏ rơi đồng đội của mình thì chính là kẻ phản bội đáng xấu hổ!”

Vẻ mặt Dương Phi Yến lạnh lẽo hẳn đi, căm hận trừng mắt nhìn những cô gái đó. Những cô gái này rõ ràng là đang ghen tị, bị Lý Vô Cực từ chối, nên cũng không muốn cô ta ở cùng Lý Vô Cực Lý Vô Cực liếc nhìn Trình Kiêu bên cạnh Dương Phi Yến, khinh bỉ cười lạnh một tiếng: “Nếu vứt bỏ một gánh nặng, chọn một đồng đội giúp được cho cô, thì đây không phải là phản bội, mà là biết nhìn xa trông rộng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.