Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1230



Chương 1230

Dương Phi Yến giống như một quả bóng xì hơi, ánh mắt nhìn Trình Kiêu tràn ngập ai oán “Vào thời khắc cuối cùng, không ngờ anh lại quay trở về!”

“Và không ngờ người phụ nữ ngu ngốc đó đã hy sinh mạng sống của mình để giúp anh!”

“Hiện giờ ắt hẳn Trình Kiêu sẽ bị người phụ nữ này làm cho rung động!”

“Mười chiêu, trọn vẹn mười chiêu, vậy mà anh vẫn có thể nghênh chiến với mười chiêu của trưởng lão Vô Cực Môn! Tại sao anh lại lợi hại như vậy!”

Thực lực của Trình Kiêu càng mạnh thì trong lòng Dương Phi Yến càng cảm thấy hối hận, rõ ràng cô ta đã lựa chọn kết đội với Trình Kiêu, nhưng cô ta đã vứt bỏ Trình Kiêu vì Lý Vô Cực, điều này đã khiến người phụ nữ Lạc Tuyết Kỳ kia chiếm được lợi.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Bây giờ Dương Phi Yến thực sự hối hận không kịp.

“Không được, mình tuyệt đối không được để người phụ nữ vô liêm sỉ Lạc Tuyết Kỳ đó hưởng lợi!”

Dương Phi Yến đột nhiên đi đến bên cạnh Trình Kiêu, khuôn mặt đầy tươi cười cất tiếng: “Trình Kiêu, chúc mừng anh đã vượt qua áii”

Trình Kiêu thờ ơ liếc nhìn cô ta, nhẹ nhàng “ừm” một tiếng xem như đáp lại.

Trong lòng Dương Phi Yến vui mừng khôn xiết, cô ta không ngờ.

Trình Kiêu sẽ chịu nói chuyện với mình, xem ra Trình Kiêu không hề vì chuyện vừa rồi mà tức giận, vậy thì cô ta vẫn còn cơ hội!

“Trình Kiều, nếu anh cũng đã vượt ải thành công thì chi bằng chúng ta cùng nhau đi đi! Như vậy tiếp đến cũng dễ dàng phối hợp với nhau.” Dương Phi Yến cười rạng rỡ nói.

Trình Kiêu đương nhiên biết Dương Phi Yến đang nghĩ gì, nhưng anh cũng không để trong lòng, việc anh có đi cùng cô ta hay không đối với Trình Kiêu không có gì quan trọng.

Trình Kiêu chưa kịp trả lời, Lạc Tuyết Kỳ đã lạnh lùng mắng: “Dương Phi Yến, loại phụ nữ lấy oán báo ơn như cô sao còn mặt mũi tới mời Trình Kiêu đi cùng thế? Có phải cô nhìn thấy thực lực mạnh mẽ Trình Kiêu phô bày ra nên chỉ muốn lợi dụng anh ấy không?!”

“Vừa rồi cô bỏ rơi Trình Kiêu rời đi cùng Lý Vô Cực, cô có từng cân nhắc đến cảm nhận của Trình Kiêu không?”

“Hừm, đồ tiểu nhân đê tiện!”

Mặt Dương Phi Yến đỏ bừng vì bị mảng, mỗi một câu một chữ của Lạc Tuyết Kỳ đều đánh trúng chỗ yếu của oô ta, khiến tự tôn của cô ta mất sạch.

“Câm miệng đi, tôi nói chuyện với Trình Kiêu nào đến lượt cô xen vào!” Dương Phi Yến thẹn quá hóa giận, lạnh giọng quát.

Lạc Tuyết Kỳ không hề sợ sệt, nghênh khuôn mặt xinh đẹp lên, ăn miếng trả miếng: “Trình Kiêu hiện tại đã là đồng đội của tôi, nếu cô muốn đi cùng anh ấy thì phải hỏi xem người đồng đội này có đồng ý hay không đã!”

“Hừ, hiện giờ biết hối hận cũng đã muộn rồi! Vừa rồi cô phản bội Trình Kiêu rời đi với người đàn ông khác, sao không tưởng tượng xem cô có hối hận hay không?”

“Nếu sớm biết như vậy thì lúc đầu đừng làm!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Dương Phi Yến đỏ bừng lên, nhưng cô ta không thể phản bác được một câu nào.

“Cô muốn chết à!”

Nếu đã không thể phản bác, thì hãy xem hành động thiết thực đi!

Trong cơn tức giận, Dương Phi Yến dứt khoát chưởng lòng bàn tay vào ngực Lạc Tuyết Kỳ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.