Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1231



Chương 1231

Trình Kiêu đưa tay ra ngăn lại, anh nhìn Dương Phi Yến hờ hững nói: “Cô ấy nói đúng, chúng tôi là đồng

đội.”

“Anh đang bảo vệ cô ta sao?” Dương Phi Yến dừng tay, vẻ mặt vừa hoảng sợ vừa ảo não, cô ta không thể tin được, cô ta đã xác định Trình Kiêu sẽ không ra tay với phụ nữ cho nên mới dám ra tay với Lạc Tuyết Kỳ như thế.

Không ngờ Trình Kiêu lại ra tay bảo vệ Lạc Tuyết Kỳ.

Trình Kiêu nhìn cô ta, lại bình tĩnh nói: “Chúng tôi là đồng Trong lòng Dương Phi Yến nhiều cảm xúc lẫn lộn, đồng đội, cô ta và Trình Kiêu cũng từng là đồng đội, nhưng giờ đây Trình Kiêu đã trở thành đồng đội của một người phụ nữ khác rồi.

Mà đồng đội của mình thì đang đứng xem trò hay.

Hai câu chúng tôi là đồng đội đã đại diện cho ý chí của Trình Kiêu.

Dương Phi Yến tự nhiên sẽ không đi chọc giận Trình Kiêu: “Được, được, được, thật là một đồng đội tốt!”

“Xin lỗi đã làm phiền rồi!”

Trở lại bên cạnh Lý Vô Cực, Lý Vô Cực ôn hòa cười nói: “Đừng quá để ý làm gì, cô vẫn còn có tôi!”

Những lời ấm áp như vậy vang lên vào lúc một người phụ nữ đang bất lực, theo lý mà nói thì chắc chắn Dương Phi Yến sẽ cảm động đến bật khóc và lao vào vòng tay của anh ta.

Tuy nhiên Dương Phi Yến nhìn nụ cười trên mặt Lý Vô Cực lại cảm thấy nụ cười đó hết sức giả tạo!

Tuy nhiên, cô ta vấn cần dùng đến Lý Vô Cực.

“Cám ơn!” Dương Phi Yến giả bộ cảm động, giọng dịu dàng đáp lại.

Lý Vô Cực đương nhiên cũng nhìn ra Dương Phi Yến đang suy nghĩ gì, nhưng như vậy thì đã sao? Dù sao anh ta cũng chỉ lợi dụng cô ta, mọi người đều chỉ lợi dụng lẫn nhau mà thôi.

Nhìn Trình Kiêu, trong mắt Lý Vô Cực lại lộ ra một tỉa chấn động rất sâu.

“Tên nhãi này rốt cuộc là quái thai từ đâu chui ra thế? Tôi vốn tưởng rằng cho dù Phá Quân Đại Thủ Ấn không giết được anh ta thì ít nhất cũng có thể khiến anh ta bị thương nặng, không ngờ anh ta lại có thể dễ dàng ngăn cản Phá Quân Đại Thủ Ấn.”

“Xem ra anh ta đã không còn là một uy hiếp nhỏ nữa, mà là một uy hiếp lớn. Có phải nên nghĩ cách diệt trừ uy hiếp này trước không?”

Con ngươi của những người vây xem gần như rơi xuống đất vì kinh ngạc, đặc biệt là những vũ giả đã coi thường Trình Kiêu.

Vào lúc này, những người đó thậm chí không có can đảm để nhìn vào mắt Trình Kiêu, Bất cứ nơi nào nơi ánh mắt Trình Kiêu nhìn đến, tất cả bọn họ đều cúi đầu sợ hãi.

Trong lòng Cửu trưởng lão của Vô Cực Môn vẫn còn vương sợ hãi, ông ta cũng sợ chạm mắt với Trình Kiêu giống vậy, nhìn mọi người nói: “Hai người các cậu đã vượt qua ải rồi, đứng ở đẳng kia đi! Phía dưới còn có ai muốn vượt ải nữa không?”

Thực lực của Tô Lương Tử đã đạt tới cảnh giới Tông sư từ lâu, còn mạnh hơn Cửu trưởng lão của Vô Cực Môn một chút.

Mấy loại sát hạch kiểu này tất nhiên chẳng thể làm khó được ông ta.

Nhưng mà, ông ta thấy Trình Kiêu lại không để lộ thực lực, chỉ chống đỡ mười chiêu của Cửu trưởng lão.

Vì vậy, Tô Lương Tử cũng làm theo, chỉ định đỡ mười chiêu dưới tay Cửu trưởng lão.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.