Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1280



Chương 1280

“Bà bà, Mã Ngọc Hoa sẽ không có việc gì chứ?” Mặc Vũ hỏi, nhưng trong lời nói không hề có chút lo lắng, tựa hồ chỉ là hỏi thăm mà thôi.

Bà bà tóc trắng khàn giọng nói: “Thánh nữ cứ yên tâm, tuy tứ đại gia tộc có lòng thành tâm cống hiến sức lực khác nhau, nhưng đã đoàn kết nhiều năm như vậy rồi, hẳn cũng không tranh giành đến mức không chết không thôi như vậy.”

“Nhà họ Mã trung thành với Thánh tử, Thánh Tử cần cưới một thánh nữ thì mới có thể tiếp nhận vị trí giáo chủ của Hắc Vu giáo.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Vì vậy, chỉ cần Mã Ngọc Hoa còn sống, ông sẽ không để người của tam đại gia tộc đến và đưa người đi.”

“Nếu Mã Ngọc Hoa thật sự ngăn không được, không phải còn có lão nô đây ư? Ta sẽ bảo vệ thánh nữ.”

Mạc Vũ cảm động: “Đa tạ bà bà vất vả!”

Bên ngoài, cuộc cãi vã giữa hai bên vẫn đang diễn ra, nhưng đôi bên đều đã trở nên nóng nảy.

Bà lão có hoa văn rắn cười lạnh một tiếng: “Mã Ngọc Hoa, tứ đại gia tộc luôn đồng tâm hiệp lực, nhưng ông lại vì Thánh Tử mà đối nghịch với chúng ta, có đáng hay không?”

Mã Ngọc Hoa cười lạnh nói: “Đương nhiên là đáng giá, Thánh Tử có ân cứu mạng với nhà họ Mã chúng tôi! Hơn nữa lúc này bà mới nhờ tới tứ đại gia tộc đều đồng tâm hiệp lực, vậy ban đầu khi giáo chủ muốn tiêu diệt nhà họ Mã chúng tôi, các người đã ở đâu?”

“Nếu không có Thánh Tử cứu chúng ta, hiện tại nhà họ Mã đã bị giết sạch cả nhà.”

Nổi hổ thẹn thoáng qua trên khuôn mặt của Hà Liên Thành, Xà bà bà và Tê Đại Đồng, những gì đã xảy ra năm đó, quả thực là họ có thẹn đối với nhà họ Mã.

Vì vậy, họ luôn cảm thấy áy náy với nhà họ Mã, nếu không thì đã không cùng Mã Ngọc Hoa nói nhảm, giết người xông thẳng vào trong.

Hà Liên Thành thở dài: “Mã Ngọc Hoa, chuyện năm đó đã qua lâu như vậy rồi, sao ông còn canh cánh trong lòng làm gì? Hơn nữa, năm đó ba nhà chúng ta không phải đều gặp nguy hiểm sao? Đâu còn cách nào chú ý đến nhà họ Mã của ông!”

“Chuyện đó cũng không thể nào trách chúng tôi hoàn toàn được!”

Mã Ngọc Hoa cười lạnh nói: “Tôi không trách các người, tôi chỉ trách nhà họ Mã tôi có mắt mà như mù. Nhưng không sao, nếm trải mất mát thì mới khôn, sau này nhà họ Mã tôi sẽ không bao giờ mắc lừa nữa!”

“Ông… Ôi!” Hạ Liên Thành vẻ mặt bất đắc dĩ.

Sắc mặt Xà bà bà u ám, bà ta tức giận nói: “Nếu ông ta đã không nhận ba nhà chúng ta, vậy chúng ta cần gì khách sáo với ông ta nữa, vào mang thánh nữ đi!”

“Cũng chỉ còn cách này thôi!” Hà Liên Thành bất đắc dĩ nói.

Mã Ngọc Hoa cười lạnh nói: “Nếu đã quyết định phải động thủ từ sớm, mới vừa rồi cần gì phải giả bộ nhân từ chính nghĩa ở đây?”

“Tới đi, chúng ta Phong, Lôi, Thủy, Hỏa tứ đại gia tộc đã lâu không nghiêm túc tỷ thí cùng nhau, lần này chúng ta luyện tập một chút đi!”

Hà Liên Thành mặt lạnh như băng nói: “Mã Ngọc Hoa, là ông buộc chúng tôi phải làm như vậy!”

“Vậy trước tiên để tôi lãnh giáo một chút, mấy năm nay thuật ngự phong của nhà họ Mã các người có tiến bộ hay không?”

Mã Ngọc Hoa cười lạnh nói: “Vừa vặn tôi cũng muốn mở mang tầm mắt với lôi thuật của nhà họ Hà các người.”

Hà Liên Thành hét lớn một tiếng, dùng hai tay kết một loạt ấn quyết phức tạp, ngay tức khắc những tia sét nhỏ phát ra từ cơ thể ông ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.