Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1309



Chương 1309

Vương Trạch cười híp mắt đứng lên, giơ tay ra: “Vậy thì xin chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!”

Ông chủ Cung duỗi tay nắm lấy tay Vương Trạch, nheo mắt cười nói: “Hợp tác vui vẻ!”

Văn phòng của Mã Tài.

Đây là trụ sở sản xuất nước sinh mệnh.

Trong khoảng thời gian này, Mã Tài vẫn luôn trấn toạ ở đây, thấy Nước sinh mệnh còn nổi tiếng hơn mình nghĩ, trong lòng ông ta rất sốt ruột.

Đã có rất nhiều tập đoàn lớn trong nước thậm chí là nước ngoài tới tìm ông ta, sẵn sàng đưa ra những điều kiện vô cùng hậu hĩnh yêu cầu đại diện cho nước sinh mệnh.

Nhưng Mã Tài vẫn nhớ lời Trình Kiêu dặn, hiện giờ chỉ đang thử.

nghiệm ở Hà Tây trước chứ không bán ra ngoài.

Tuy nhiên, thực sự không chịu nổi những thủ đoạn bám riết của những người này, Mã Tài gọi điện cho Trình Kiêu hỏi khi nào mới có thể bán Nước sinh mệnh.

Kết quả gọi mấy lần vẫn không gọi được cho Trình Kiêu.

Mã Tài chỉ đành từ bỏ.

Mặc dù nước sinh mệnh không thể bán cho người ngoài nhưng thời gian này Mã Tài cũng nắm quyền kiểm soát lớn, trở thành mục tiêu lôi kéo của rất nhiều nhân vật lớn.

Nhất thời Mã Tài cũng trở nên hơi kiêu ngạo, có xu thế không coi trọng mọi người nữa.

Đặc biệt là Mã Tài đã lên kế hoạch và chỉ đạo vở kịch đầu tư vào huyện Kê Minh, thành công khiến Trình đại sư đồng ý cho cháu cháu trai Mã Uy của ông ta một cơ hội.

Điều này khiến Mã Tài càng thêm phấn khởi, chẳng coi ai ra gì.

Nhưng hôm nay Mã Tài lại nhận được một bức thư rất huênh hoang kiêu ngạo.

Lá thư được gửi từ nhà họ Cung ở Tây Ninh.

“Ba ngày sau tới thăm. Mã Tài Hà Tây, quét dọn giường chiếu chào đón.”

Đây là bức thư nhà họ Cung gửi cho Mã Tài.

Mã Tài lập tức phẫn nộ, lật bàn chửi rủa: “Nhà họ Cung Tây Ninh đúng là ngông cuồng!”

“Ba ngày sau, để tôi xem nhà họ Cung các người muốn làm gì!”

Đương nhiên Mã Tài chẳng coi là thư của nhà họ Cung ra gì, nên làm gì thì vấn làm thế đó.

Vương Trạch đã bắt đầu hoạt động, sau khi nhận được tin của cấp dưới thì khẽ mỉm cười: “Cung Thu Thiện đúng là con cáo già thận trọng!”

“Ông ta muốn lợi dụng ba ngày này để nghe ngóng trước xem có phải Trình Kiêu đã thật sự chết rồi hay không.”

“Nếu Trình Kiêu chưa chết thì chắc chắc sẽ đứng ra gây sự với nhà họ Cung của ông ta. Nếu ba ngày sau Trình Kiêu chưa đứng ra thì có lẽ anh ta đã chết thật rồi.”

“Khi ấy cũng là lúc nhà họ Cung tấn công tổng lực.”

Thuộc hạ đứng cạnh Vương Trạch lạnh giọng nói: “Cậu chủ, con cáo già nhà họ Cung gian xảo như thế, nếu để ông ta biết chúng ta không lấy được tin về cái chết của Trình Kiêu, liệu sau này có.

báo thù chúng ta không?”

Vương Trạch nhìn anh ta, cười nói: “Tôi có nói Trình Kiêu đã chết rồi không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.