Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1314



Chương 1314

Lôi nữ vương sửng sốt, Vương Trạch sẽ không bao giờ nói lời vô cớ, chẳng lẽ anh ta đã có tin tức gì rồi sao?

“Cậu Vương, tôi không hiểu ý cậu, Trình đại sư thần uy cái thế, ai có thể giết được cậu ấy chứ?”

Vương Trạch nói: “Thuộc hạ của tôi nhận được tin Trình Kiêu một mình đến Hắc Vu giáo ở Nam Cương, sau đó không còn thấy đi ra nữa.”

“Nếu như không tin, ông có thể thử liên lạc với anh ta”

“Đương nhiên nếu ông vấn lựa chọn đi đến Hà Tây thì tôi cũng không ngăn cản. Nhưng hậu quả thì ông phải tự cân nhắc rõ ràng.”

Lời này của Vương Trạch đồng nghĩa với lời đe doạ.

Vương Trạch đã bày tỏ hết sức rõ ràng ý tứ của mình.

Trình đại sư đã chết, nếu như bà lựa chọn tiếp tục tiến về Hà Tây, vậy chính là muốn đối địch với nhà họ Vương tôi, tự gánh lấy hậu quả.

Nếu như Lôi nữ vương lựa chọn ở lại, vậy có nghĩa là thỏa hiệp với nhà họ Vương, trở thành bạn của nhà họ Vương.

Lựa chọn như thế nào, quyền chủ động thuộc về Lôi nữ vương.

Lôi nữ vương hơi suy ngẫm, đã có đáp án của mình Bà ta nhìn Vương Trạch, hơi thở trang trọng tựa như xuyên qua khăn che mặt, tản mát ra ngoài.

“Chưa nói đến việc tin tức này của cậu là thật hay giả, lùi một bước mà nói, cho dù Trình đại sư chết rồi, tất cả những gì của cậu ta cũng không đến lượt người ngoài chẩm mút. Lĩnh Nam này còn có Lôi nữ vương tôi!”

“Cậu Vương, người sống ở trên đời, luôn có một số thứ vượt qua sự tồn tại của tiền tài và lợi ích, ví dụ như ơn nghĩa, tình bạn…”

“Nếu như một người vì lợi ích mà có thể vứt bỏ tất cả, vậy tương lai cũng có thể vứt bỏ cậu.”

Nghe vậy, tươi cười trên mặt Vương Trạch biến mất, tỏ vẻ nghiêm túc nói: “Cho nên, đây chính là sự lựa chọn của bà?!”

“Đúng”.

“Tự lo lấy mình!” Vương Trạch trầm thấp nói.

“Tạm biệt!”

Lôi nữ vương không chút do dự mang theo Vân Nguyệt và Phong Miên quay người rời đi.

Vương Trạch nhìn bóng lưng ba người rời đi, trên khuôn mặt trẻ trung bỗng sinh ra cảm xúc bùi ngùi.

“Lôi nữ vương, là tôi coi thường bà rồi!”

“Cậu hai, có muốn tôi đi giữ bà ta lại?” Một trận gió thổi qua, một ông lão áo xám bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Vương Trạch, tốc độ nhanh đến cực hạn.

“Không cần, cứ để cho người của Thất Tỉnh Tông đối phó bà ta đi! Hình như lần này Thất Tinh Tông phái ra vị tiểu sư thúc am hiểu thuật thải bổ kia.” Trên mặt Vương Trạch lộ ra ý cười mưu mô.

Trước khi chưa gặp Lôi nữ vương, anh ta cho rắng Lôi nữ vương giống như đám người Mã Tài, đều phụ thuộc vào thực lực mạnh mẽ của Trình đại sư.

Sau khi nhìn thấy Lôi nữ vương rồi, Vương Trạch mới phát hiện, quan hệ giữa Lôi nữ vương và Trình Kiêu sâu đậm hơn anh ta tưởng tượng nhiều.

Nếu như Lôi nữ vương xảy ra bất trắc gì, cho dù Trình Kiêu không kịp thời trở vì y thì chờ anh trở về rồi, cũng nhất định không chết không dừng với Thất Tinh Tông.

Nếu như Trình Kiêu kịp thời trở về, vậy chắc chắn người nhà họ Cung và Thất Tinh Tông không cách nào còn sống trở về. Như vậy, Thất Tinh Tông cũng sẽ không chết không dừng với Trình Kiêu.

“Như vậy, tuyệt đối không một sai sót.” Vương Trạch vươn vai duỗi lưng, tỏ vẻ nhẹ nhõm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.