Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1320



Chương 1320

“Đồ cặn bã, ông cứ mơ đi!” Lôi nữ vương hét to, bà ta dùng hết sức mình mới tránh khỏi sự khống chế của tiểu sư thúc được.

Nhưng có vẻ cổ tay bà ta đã bị đau do bị tiểu sư thúc cầm lấy.

Trong lòng Lôi nữ vương đầy hốt hoảng: “Tuy tên này ăn nói xăng bậy nhưng thực lực thì rất mạnh!”

“Trình đại sư à, nếu ngài vẫn chưa quay lại, chắc tôi không trụ nổi mất.”

Tiểu sư thúc ngạc nhiên nhìn Lôi nữ vương: “Cô tránh thoát khỏi sự khống chế của tôi khiến tôi bất ngờ quá đấy, xem ra công pháp mà cô tu luyện không hề tầm thường.”

Tiểu sư thúc cười gian: “Tự dưng tôi bỗng thấy hứng thú với cô hơn.

“Chết đi!” Lôi nữ vương giận dữ. Bà ta không muốn nghe ông ta nói thêm câu nào nữa nên đã dùng hết mọi tu vi để tấn công lần nữa.

Tiểu sư thúc gật đầu tỏ vẻ khen ngợi: “Được đấy, tuy chỉ mới bước vào Hóa Cảnh nhưng thực lực đã ngang băng một ít Tông Sư cảnh Đại Thành rồi.”

“Hai đồ đệ của tôi thua dưới tay cô cũng đúng thôi!”

“Nhưng cô muốn thắng tôi bằng thực lực thế này thôi ư, cô còn kém xa lắm”

Trước đòn tấn công của Lôi nữ vương, tiểu sư thúc không hề tránh mà tung chưởng ra đỡ.

Âm!

Chưởng gió đầy mạnh mẽ lan tràn khiến Lôi nữ vương bay ra ngoài, mạng che mặt cũng bị luồng gió mạnh đánh bay và để lộ gương mặt xinh đẹp hãy còn quyến rũ lắm.

“Chủ nhân!” Vân Nguyệt kêu lên rồi tiến lên chỗ Lôi nữ vương và đỡ bà ta.

“Tôi không sao.” Lôi nữ vương nói.

Tiểu sư thúc nhìn gương mặt tuy đã dãi gió dầm mưa nhưng vẫn rất xinh đẹp của Lôi nữ vương, dường như mắt cũng nổi lửa “Không ngờ cô đẹp đến thế!”

“Tôi phải có được cô!”

Tiểu sư thúc thích thú cười to, rồi bóng người lóe lên và tiến lên bắt Lôi nữ vương.

“Chủ nhân cẩn thận!” Vân Nguyệt hét và tiến lên với ý định đỡ đòn này thay cho Lôi nữ vương.

Nhưng đã bị Lôi nữ vương đẩy ra trước: “Đừng có điên, cô không phải đối thủ của ông ta!”

Lần này Lôi nữ vương không thoát được, bà ta đã bị tiểu sư thúc bắt đi và phong ấn tu vi lại.

“Chủ nhân!”

“Ngài Lôi!”

Vân Nguyệt, Phong Miên và Mã Tài hoảng sợ hét lên Lôi nữ vương trợn mắt nhìn họ: “Đừng để ý đến tôi, chờ Trình đại sư về!”

Cung Thu Thiện cười lạnh nói: “Chết đến nơi mà còn mong Trình đại sư về cứu bà à? Tiếc là giờ anh ta đã xuống mười tám tầng địa ngục rồi.”

Tiểu sư thúc cười gian nói: “Cô cứ yên tâm, tôi không giết cô đâu.

Ít Tông Sư là nữ mà xinh đẹp như cô lắm, tôi sẽ đối xử với cô như thể là bảo vật vậy.”

Nói rồi tiểu sư thúc giơ tay vươn tới ngực Lôi nữ vương ngay tại đó…

“Đồ khốn nạn!”

Lôi nữ vương tái mặt: “Có chết thì tôi cũng sẽ không để ông làm nhục tôi!”

Lôi nữ vương cắn lưỡi với ý định tự sát, nhưng tiểu sư thúc nhanh tay nhanh mắt đã nắm cằm Lôi nữ vương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.