Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1323



Chương 1323

Nhưng tiểu sư thúc còn chưa kịp điều chỉnh nhịp thở thì Thư Nam lại đánh tới, tốc độ và sức mạnh của một chưởng này đều giống cũ.

“Còn tiếp à!” Tiểu sư thúc hơi tức giận: “Cái tên này sao cứ đánh mãi thế”

Âm!

Lại thêm một chưởng, nhưng lần này Thư Nam chỉ lùi ba bước còn tiểu sư thúc vẫn cứ lùi một bước.

Tuy nhiên phải ra đấm ba lần liên tục nên tiểu sư thúc bắt đầu thở hổn hển rồi, ấy thế mà Thư Nam vẫn cứ bình tĩnh tung chưởng điểm, tốc độ và sức mạnh của cú đấm này vẫn y như cũ.

Tiểu sư thúc tiếp tục đỡ đòn, nhưng lần này cả tiểu sư thúc lẫn Thư Nam đều lùi hai bước.

Hai bên ngang sức rồi!

“Tên điên này cứng đầu quá!” Tiểu sư thúc thầm mắng.

Trong lòng Lôi nữ vương càng lúc càng thấy ngạc nhiên và mừng rỡ: “Xem ra thực lực của Thư Nam không đơn giản như mặt ngoài!”

“Trình đại sư thần kì thật đấy, ngài ấy chính là người luôn tạo ra kì tích!”

Sau đó Thư Nam vẫn tiếp tục như cũ. Anh ta như thể một người chiến sĩ không biết mỏi mệt, không sợ cái chết, chỉ cần mình chưa chết, chỉ cần mình vẫn còn sức thì trong đầu anh ta chỉ.

vang vọng mỗi hai chữ là tấn công, tấn công!

Vạn Kiếp Bất Diệt Công được xưng là trải qua vạn kiếp nhưng không hề bị tiêu diệt, khi tu luyện đến hậu kì thì thực lực cực kì mạnh mẽ.

Nhưng điều quan trọng nhất là làm sao để người tu luyện trải qua cả vạn kiếp.

Vạn Kiếp Bất Diệt Công ở giai đoạn đầu nghiêng về khả năng phòng ngự và đỡ đòn, còn lực tấn công thì hơi yếu.

Đây cũng là cách mà Vạn Kiếp Bất Diệt Công bảo vệ người tu luyện trải qua các kiếp nạn.

Như người xưa đã nói, phải trải qua bao gian truân vất vả thì mới thành công được.

Ba chiêu tiếp nữa qua đi, tiểu sư thúc nhìn Thư Nam vẫn không ngại mỏi mệt như cũ thì trong lòng thấy hoảng hốt.

“Tên này uống thuốc kích thích đấy ư? Sao mà liều mạng thế chứ? Chẳng lẽ chân khí trong người cậu ta dùng mãi cũng không hết sao?”

Lúc này, tuy tiểu sư thúc vẫn có thể đỡ đòn, nhưng ông ta đã rơi vào thế hạ phong.

Sau mười chiêu, Thư Nam vẫn mạnh mẽ như cũ, anh ta liên tục lặp lại sự tấn công trước đó nhưng sức mạnh và tốc độ không hề yếu đi.

Còn tiểu sư thúc thì chỉ còn sức đỡ đòn chứ không có sức mà đánh trả nữa.

Nhìn Thư Nam tiếp tục xông lên như người điên, tiểu sư thúc sợ hết cả hồn Kẻ địch đáng sợ nhất không phải là kẻ mạnh nhất, mà là kẻ có sức vô tận, giống như Thư Nam vậy đó, không biết mệt mỏi, không cần nghỉ ngơi, chân khí như thể dùng mãi không hết, tuy có lúc cũng xuống thế hạ phong, nhưng lâu dần sẽ khiến đối thủ mệt chết!

“Không được, nếu cứ tiếp tục thế này, dù mình không bị cậu ta đánh chết thì cũng bị cậu ta dây dưa đến chết thôi. Phải mạo hiểm một phen!”

“Thất Tỉnh Hối Linh!”

Tiểu sư thúc đột nhiên hét lớn, ngón tay hợp lại như mũi kiếm và hướng lên trời, miệng thì lẩm bẩm: “Thiên địa vô cực, Thất Tỉnh Hối Linh tiến vào pháp thể của ta, nghe theo hiệu lệnh của ta!”

Nguyên khí trong trời đất đột nhiên trở nên nóng nảy, rất nhiều nguyên khí của trời đất bị tiểu sư thúc hút vào trong người một cách điên cuồng Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi mà tiểu sư thúc mập lên rõ rệt, như thể một chú gấu bông khổng lồ vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.