Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1348



Chương 1348

“Nếu như cậu không rảnh, vậy cũng không sao cả, tôi tìm người khác.” Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của Điểm Hương đã xen lẫn chút ấm ức.

Trình Kiêu mỉm cười nói: “Đương nhiên có thể.”

“Thật sao!” Điểm Hương vui mừng khôn xiết.

“Thật, bây giờ tôi đang ở Tây Ninh, cậu có thể qua đây luôn, tôi ở chỗ này chờ cậu.” Trình Kiêu nói.

Điểm Hương kinh ngạc nói: “Cái gì! Cậu ở Tây Ninh? Thế này cũng trùng hợp quá rồi!”

“Cậu ở nơi nào? Tôi lập tức đến tìm cậu.” Điểm Hương nói xong, bên kia lập tức vang lên tiếng thu dọn đồ đạc “Tôi chờ cậu ở trạm tàu cao tốc nhé!” Trình Kiêu nói.

“Được.

Cúp điện thoại, Trình Kiêu vốn chuẩn bị đến nhà họ Cung tạm thời thay đổi quyết định, đi đến trạm tàu cao tốc.

Trình Kiêu đứng ở trạm tàu cao tốc đón được Điểm Hương mặc.

váy dài màu hồng, xinh đẹp động lòng người.

Mặc dù Điểm Hương không phải là người có vẻ ngoài xinh đẹp nhất trong số những cô gái Trình Kiêu quen biết, nhưng chắc chắn Điểm Hương là người có vóc dáng nóng bỏng nhất.

“Trình Kiêu!”

Điểm Hương vừa đi ra khỏi trạm đã chạy về phía Trình Kiêu, khuôn ngực đầy đặn chập trùng, quyến rũ không gì sánh được.

“Đã lâu không gặp, lại đẹp hơn rồi.” Trình Kiêu mỉm cười nói, ánh mắt nhìn Điểm Hương lại rất trong trẻo.

Một số người đàn ông đi ngang qua đều liếc nhìn Trình Kiêu, ánh mắt kia mang đầy ghen tị, hận không thể vạn tiễn xuyên tim Trình Kiêu.

“Ôi, cô gái xinh đẹp như vậy, lại bị nhóc con này cua mất rồi, đúng là đáng tiếc.”

Điểm Hương nghe được những lời bàn tán tầm phào kia, lo lắng Trình Kiêu tức giậ : “Trình Kiêu, chúng ta qua bên kia trò chuyện!”

“Được!” Trình Kiêu cười nói.

Hai người đi đến ven đường yên tĩnh, Trình Kiêu nhìn Điểm Hương hỏi.

“Bạn học cậu kết hôn sớm như vậy à?”

Điểm Hương mỉm cười: “Bạn đại học.”

Nói xong, sắc mặt Điểm Hương hơi buồn rầu, dường như có tâm sự.

Không phải tham gia hôn lễ đều rất vui vẻ sao? Nhưng Điểm Hương lại nặng nề tâm sự, xem ra hôn lễ này không đơn giản.

“Lúc nào cử hành hôn lễ?” Trình Kiêu hỏi.

“Ngày mai.” Điểm Hương trả lời.

“Hôm nay chúng ta đến nhà cậu ấy ở một đêm, cũng tiện an ủi cậu ấy”

An ủi?

Nếu như dùng từ này cho cô dâu, vậy chứng tỏ đây là một hôn lễ bất hạnh “Vậy tôi đến khách sạn ở một đêm!” Trình Kiêu nói.

“Không cần, nhà của cậu ấy rất lớn, hơn nữa cũng chỉ có một mình cậu ấy ở, không sao cả.” Điểm Hương nói.

“Hơn nữa có cậu ở đây, trong lòng tôi cũng yên tâm hơn chút.”

Trình Kiêu nhìn Điểm Hương một lát, nói: “Được, tôi ở cùng cậu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.