Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1370



Chương 1370

“Từ đó tới giờ, tập đoàn Hoa Á cũng kiếm tiền lời nhiều lắm Trong đó gồm cả chuyện xác nhập của tập đoàn giải trí WMY và SN lần này, cũng có dấu vết của quản lý tổ chức của tập đoàn Hoa Á đấy”.

Đột nhiên, Trình Kiêu bật cười: “Ý của cô đang định nói cho tôi biết là hai tập đoàn WMY và SN đã bị tập đoàn giải trí Hoa Á tôi đang đứng tên, thu mua rồi phải không?”

Dương Oánh nghiêm túc gật đầu, nói: “Đúng vậy”.

Đột nhiên, trong đầu của Trình Kiêu hiện ra dáng vẻ luôn kiên cường của ông cụ họ Hướng kia: ‘Ân sư của cô đúng là người rất thú vị đấy.”

Dương Oánh hơi ngạc nhiên, nói: “Ân sư của tôi cũng nhận xét cậu y hệt như thế”

“Ân sư của cô, chẳng đơn giản xíu nào.” Trình Kiêu mỉm cười nói.

Ông cụ họ Hướng khăng khăn trả tiền công cho anh, hơn nữa ông ta thật sự đưa cho anh một nửa gia tài. Với hành động này, có thể nói con người ông Hướng này nói được làm được, hoặc có thể nói tầm nhìn của ông Hướng khá độc đáo.

Ông ta nhìn trúng Trình Kiêu, cho nên một nửa gia tài này của bản thân xem như là đầu tư.

Tuy Trình Kiêu không biết thế lực của nhà họ Hướng lớn bao nhiêu, nhưng nhìn sức lớn mạnh của tập đoàn giải trí Hoa Á, có thể thấy được thế lực của nhà họ Hướng có thể mạnh mẽ hơn cả Lôi nữ vương gấp mấy lần.

Thậm chí, có thể đuổi kịp cả bốn dòng họ lớn nhất tại thủ đô.

Vậy nên một dòng họ như thế, chắc chắn không thiếu tiền Thứ họ thiếu chỉ là một người có thể tạo cơ hội giúp họ tiến lên một tầng cao mới.

Suy cho cùng, ông Hướng cố chấp tự mình trả tiền công cho Trình Kiêu cũng vì ông ta cảm thấy Trình Kiêu là cơ hội.

Dương Oánh còn nói thêm: “Đúng rồi, chuyện xác nhập lần này của tập đoàn giải trí WMY và SN, thì chắc chắn các nghệ sĩ đều là cấp dưới của cậu rồi. Tên Đặng Gia Luân kia là người thuộc tập đoàn giải trí WMY, tôi biết cậu và anh ta từng xảy ra chuyện không vui, nhưng tôi vẫn khuyên cậu nên lấy chuyện lớn làm đầu Tên đó là một ngôi sao nổi tiếng có thể kiếm được món hời lớn, còn là cậu chủ cả của họ Đặng tại Tây Hải. Cậu không cần phải gây khó khăn cho tên đó, cứ để anh ta làm việc cho cậu đi!”

Đột nhiên, Trình Kiêu hơi buồn cười: “Đặng Gia Luân trở thành nghệ sĩ cấp dưới của tôi!”

“Tôi cũng rất mong đợi sau khi Đặng Gia Luân biết được tin tức này, sẽ có biểu hiện gì”

Anh nhớ đến Đặng Gia Luân đứng trước mặt Y Linh kiêu ngạo ngang ngược, tự cao tự đại, không nể mặt sỉ nhục tỉnh thần của Trình Kiêu. Nếu như Đặng Gia Luân biết bản thân là cấp dưới của một kẻ làm công ăn lương, ngứa mắt như Trình Kiều, không biết anh ta sẽ biểu cảm đặc sắc đến mức nào.

Trình Kiêu mỉm cười, nhìn Dương Oánh: “Cô cũng đến tham gia buổi lễ long trọng xác nhập của tập đoàn giải trí WMY và SN sao?”

Dương Oánh lắc đầu: “Thật ra tôi đến đây cũng muốn tham gia, nhưng với cấp bậc nghệ sĩ hiện tại của tôi, vẫn chưa đủ tư cách thể tham gia đâu! Người ta toàn mời Ảnh Đế, Ảnh Hậu, tôi vẫn chưa đủ tư cách.”

“Tôi đến Ô Thành của Tây Hải, tham gia một buổi diễn xuất, không ngờ tình cờ gặp cậu trên đường thôi.”

Trình Kiêu hỏi: “Thế cô không phải là nghệ sĩ cấp dưới của tôi à?”

Dương Oánh chọc ghẹo: “Cậu muốn gì? Tôi không phải người của tập đoàn giải trí WMY và SN, cho nên tạm thời không phải cấp dưới của cậu. Nếu như cậu có ý xấu gì đó, thì cứ mơ đi.”

Trình Kiêu biết Dương Oánh thích nói đùa, anh mỉm cười hỏi tiếp: “Vậy tôi có thể rút quyền quản lý của tập đoàn giải trí Hoa Á lúc nào cũng được hả? Nếu tôi đột ngột xuất hiện, họ có nhận ra tôi là ông chủ không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.