Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 1411



Chương 1411

Ông lão đưa mắt đánh giá Trình Kiêu, khinh thường nói ra.

“Ông hai đừng coi thường cậu ta, nghe nói nhóc con này được xưng là Trình đại sư, tu vi võ đạo sớm đã đạt đến cảnh giới Tông Sư.” Đặng Dục Nhân cung kính nói ra.

Ông lão này là anh hai của ông nội Đặng Dục Nhân, khi Á tộc loạn lạc, ông ta được đưa đến tông môn võ đạo tu luyện.

Cuối cùng, tông môn võ đạo kia bị tiêu diệt, ông ta may mắn trốn thoát một kiếp, sau đó tiếp tục tu luyện, cuối cùng trở thành Tông Sư ở tuổi bảy mươi.

Sau khi ông ta trở thành Tông Sư đã quay về Tây Hải, bôn ba trắc trở, cuối cùng tìm được nhà họ Đặng.

Tông môn võ đạo kia chỉ là loại nhỏ, khi ấy ngay cả chưởng môn cũng chỉ là võ giả cảnh giới Tiên Thiên, công pháp của bọn họ có tính hạn chế rất lớn, khó mà tiến cao.

Nhưng mà, không biết Đặng nhị gia này may mắn hay là thiên phú trời sinh, vậy mà có thể tu thành Tông Sư.

Nhưng mà, thời gian ông ta tu luyện quá lâu, lâu đến mức ngay cả tên mình cũng quên mất Dường như đời này ông ta chỉ biết tu luyện và tu luyện, nếu không phải bây giờ tu vi của ông ta đã đạt đến bình cảnh, cảnh giới cao nhất của công pháp mà ông ta tu luyện chỉ có thể đạt đến Tông Sư, nói không chừng ông ta sẽ không trở về nhà họ Đặng.

Con đường võ đạo đã đi đến tận cùng, nhưng ông ta còn có thể phát triển nhà họ Đặng lớn mạnh Có sự trợ giúp của ông hai Đặng, mấy chục năm trước, nhà họ Đặng nhanh chóng vùng dậy.

Có thể triệu tập những võ giả này, Đặng nhị gia này đóng vai trò rất quan trọng.

Chắc chắn sức hút của một Tông Sư còn hấp dẫn hơn tiền bạc rất nhiều.

Trình Kiêu nhìn ông hai Đặng, đây cũng là một tên võ giả trang bị đầy đủ vũ khí nóng, hơn nữa còn là võ giả cấp bậc Tông Sư.

Với bản lĩnh của võ giả cấp bậc Tông Sư, thậm chí có thể bay trên không trung trong thời gian ngắn, ở các mặt như tốc độ và phản ứng phải nhanh hơn những võ giả Hậu Thiên đó mấy chục lần.

Tốc độ và phản ứng nhanh hơn cũng đồng nghĩa với việc ông ta có thể bắn ra số đạn nhiều gấp mấy lần so với những võ giả Hậu Thiên.

Làm một phép so sánh, nếu như một tên võ giả Hậu Thiên mang theo mười khẩu súng bên mình, mỗi ba giây có thể bắn ra một viên đạn. Như vậy, một tên Tông Sư võ đạo cũng mang theo mười khẩu súng, mỗi một giây sẽ có thể bắn ra một viên đạn.

Nói cách khác, sau khi một tên võ giả cấp bậc Tông Sư được.

trang bị vũ khí nóng, chỉ dựa vào một mình đã có thể tiến hành tấn công hỏa lực toàn diện vào kẻ địch.

còn có một tên Tông Sư, vậy cho dù là Tông Sư cảnh giới đỉnh phong cũng khó mà ứng phó.

Dù sao những viên đạn đặc thù đó cũng có thể gây thương tổn cho võ giả cảnh giới Tông Sư đỉnh phong.

Còn Trình Kiêu đối đầu với một quân đoàn võ đạo thế này, kết quả sẽ như thế nào? Ngay cả Trình Kiêu cũng không biết, bởi vì anh chưa bao giờ gặp phải tư quân do võ giả tạo thành thế này.

“Nhóc con, là tự cậu bó tay chịu trói, hay vẫn để tôi ra tay?” Đặng nhị gia lạnh nhạt nói ra Sắc mặt Trình Kiêu bình tĩnh, trong mắt còn lộ vẻ hưng phấn, anh chưa bao giờ gặp loại tư quân hiện đại hóa đều là võ giả thế này đâu.

Hoặc là nói, từ khi anh Luyện Khí Cảnh thì vân chưa bao giờ gặp được.

“Ra tay đi!”

Trình Kiêu thản nhiên nói.

“Hừ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”

“Các ngươi lên trước!” Dường như Đặng nhị gia không có ý định ra tay, chỉ huy năm mươi tên tư quân võ đạo phát động công kích với Trình Kiêu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.